[Snarry - HPSS] Dạ khúc

By Snitch_yeu_Vac

2.9K 319 8

[HPSS] Dạ khúc Tác giả: tiranog Thể loại: fanfic Harry Potter, Snarry - HPSS, sau chiến tranh, Snape là ma cà... More

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15 (18+)
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23 (18+)
Chương 24 ( có H)
Chương 25
Chương 26
Chương 27 (18+)
Chương 28 (có H)
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42 (có H)
Chương 43

Chương 16

70 7 1
By Snitch_yeu_Vac

Chương 16

"Potter?"

Cậu quay đầu lại khi nghe thấy tên mình được gọi, và nhăn mặt vì cơn đau do hành động đó gây ra.

"Mời uống cái này." Snape đưa ra một cái lọ nhỏ màu nâu. "Đây là một loại thuốc phục hồi sinh lực. Nó sẽ giúp cậu hết đau đầu và đau bụng."

Tay họ chạm nhẹ vào nhau khi cậu với lấy cái chai. Harry rùng mình vì sự tiếp xúc này. Hơi thở của cậu trở nên gấp gáp và tim cậu dường như đập mạnh hơn. Có lẽ đó là vì cảm giác thân mật ở đây trên giường của Snape, với những gì đã xảy ra giữa họ đêm qua vẫn còn rất sống động trong tâm trí và da thịt của cậu. Hoặc cũng có thể đây là vì cậu đang bị ốm.

Cậu mở nút chai và uống cạn thứ chất đắng bên trong. Chỉ khi Snape im lặng đưa cho cậu một ly nước ép bí đỏ, cậu mới nhận ra người đàn ông kia có vẻ lo lắng như thế nào.

"Chuyện gì vậy?" cậu hỏi khi nhấp một ngụm nước trái cây ngọt lành.

"Cho dù nói như vậy giống như rất kỳ quái, nhưng đây là lần đầu tiên có người nhớ được chuyện gì đã xảy ra khi ta vừa được cho ăn. Ta... không thể xác định rằng sau khi cậu tỉnh lại, cậu sẽ có ý nghĩ nào khác không."

Giọng nói trầm thấp, mang theo châm chọc mỉa mai đó nhanh chóng chảy qua cậu, giống như cảm giác khi lưỡi Snape chạm vào cậu.

Mặc dù Snape không hỏi cụ thể, nhưng cậu đã nghe ra được câu hỏi. "Không có ý nghĩ nào khác cả."

Ánh mắt của họ khóa lại vào nhau một lần nữa.

Harry vẫn luôn vững vàng nghênh coi ánh mắt chăm chú đó, cho đến khi khí thế cậu yếu đi, thì cậu mới nuốt nước bọt và lại nhìn đi chỗ khác. Cậu giật mình nhận ra cảm giác đau đầu đã bớt đi nhiều. "Dù ông đã đưa gì cho tôi thì nó đều rất có hiệu quả. Tôi đã cảm thấy tốt hơn nhiều rồi."

Sau một hồi trầm mặc, Snape mới nhẹ nhàng trả lời: "Rất tốt. Ta sẽ cho cậu thuốc bổ máu, hy vọng trong tương lai ba ngày tới, cậu có thể dùng nó mỗi ngày hai lần."

"Cảm ơn," cậu nói, cảm thấy vừa xấu hổ lại vừa ngu ngốc. Cậu không biết bây giờ mình nên nhìn Snape như thế nào. Cậu không biết mình nên nói gì. Đêm qua cậu đã làm tình với người đàn ông này, và mặc dù cứ nghĩ mãi rằng những chuyện như vậy là không đúng, nhưng mỗi khi cậu nhìn chằm chằm vào Snape, cơ thể cậu lại sẽ nhớ đến việc Snape đã khiến cậu cảm thấy tuyệt vời như thế nào.

"Tôi... tôi đoán là tôi nên đi," cậu nói.

"Quần áo của cậu ở trên tủ quần áo. Ta đã tự quyết định sử dụng bùa tẩy rửa lên chúng, còn thu nhỏ lọ thuốc phục hồi sinh lực và đặt nó vào trong túi quần của cậu, cùng với tờ hướng dẫn sử dụng," Snape nói cho cậu.

"Cảm ơn," Harry nói rồi đứng dậy, cậu loạng choạng một chút trước khi lấy lại được cân bằng. Cảm thấy mình như một thằng ngốc, cậu hỏi, "Ơ ừm, nhà vệ sinh ở đâu?"

"Cánh cửa đằng kia," Snape nói. Có hai cánh cửa ở bên phải giường, đối diện với lò sưởi. Snape đang chỉ về phía cánh cửa mở với đèn treo đã được thắp sáng bên trong.

Harry lấy bộ quần áo được gấp gọn gàng từ ngăn tủ trên cùng, cảm thấy Snape đang nhìn chằm chằm vào đôi chân trần của cậu khi cậu vội vã đi vào phòng tắm.

Bồn tắm trong căn phòng nhỏ đã chiếm gần hết diện tích, ngoài ra còn có một cái bồn rửa mặt, với một tấm gương và một cái bồn cầu ở bên cạnh. Đây là chiếc gương đầu tiên cậu nhìn thấy trong nhà ở của Snape, điều này không có gì đáng ngạc nhiên, vì việc Snape không có gương phản chiếu hẳn sẽ là một lời nhắc nhở không ngừng về tình cảnh của ông ấy.

Cậu tha thiết nhìn bồn tắm, nhưng quyết định ở buổi sáng nay vẫn nên chú trọng tốc độ hơn. Cậu giải quyết nhu cầu, rửa tay và mặc quần áo nhanh nhất có thể.

Cậu dừng lại để nhìn vào gương trước khi rời khỏi phòng tắm. Cậu nâng cằm lên, tìm kiếm phía bên trái cổ mình, nhưng không thể tìm thấy dấu vết nơi đêm qua Snape đã ăn. Cậu nhận ra rằng Snape hẳn đã chữa lành vết thương. Hẳn đây là quyết định đầy lý trí. Snape thực sự không thể gánh vác được hậu quả nếu để lại dấu vết trên người những cô gái điếm, với những vết cắn đáng ngờ trên cổ và những ký ức bị mất tích. Điều này cho thấy vị giáo sư đã quen với việc che đậy hành động của mình.

Khi chắc chắn rằng không có dấu hiệu thể chất nào cho thấy họ đã làm gì, cậu nhìn chằm chằm rất lâu vào khuôn mặt mình trong gương. Cậu còn tưởng rằng mình sẽ trông khác đi. Đêm qua cậu đã làm tình, làm tình thực sự, không chỉ là sự nếm thử vụng về của tuổi thiếu niên. Sự thay đổi như thế nhất định nên được biểu hiện ra chứ? Nhưng cậu vẫn giống y như cũ. Mái tóc đen bù xù vẫn như ngày hôm qua, đôi mắt cậu vẫn có màu xanh như cái cổ của vịt trời. Cậu vẫn còn chiếc mũi cao và chiếc cằm của ông bố. Cậu vẫn như cũ chỉ là Harry.

Cậu nghĩ bản thân điều này đã chính là một chuyện may mắn. Suy tính đến việc tối hôm qua cậu đã làm tình với ai, hay đúng hơn là với cái gì, nhưng bây giờ cậu vẫn như cũ, cậu đã có thể thức dậy sau vài ngày với cuộc sống mãi mãi bị hủy hoại, giống như Snape khi còn trẻ vậy. Hoặc cậu có thể căn bản sẽ không thức dậy được nữa.

Cậu để chiếc áo ngủ được gấp gọn lại trong cái giỏ giặt quần áo trong bồn tắm – cậu thấy kỳ lạ khi một ma cà rồng lại có một thứ bình thường như giỏ giặt quần áo – và sau đó quay trở lại phòng ngủ.

Snape vẫn đang ngồi trên chiếc ghế cạnh giường. Đối với Harry, dáng người cao dài của ông ấy trông vẫn như cũ, ưu nhã và gợi cảm. Cậu nhận ra rằng sau những gì họ đã làm tối qua, có thể cậu sẽ không bao giờ có thể nhìn Severus Snape như trước kia nữa.

"Ừm, bây giờ tôi đi đây," cậu lúng túng nói, vẫn không biết mình nên nói gì. Cậu có nên cảm ơn Snape không? Hãy nên tán gẫu về những gì họ đã làm?

Không, Snape không hề nhắc gì đến tình dục. Tốt nhất là cậu cứ tiếp tục như thể nó chưa từng xảy ra.

Snape đứng dậy và Harry một lần nữa được nhắc nhở rằng người đàn ông này cao lớn đến khó tin. Snape bước đến, ngồi trên giường, và chỉ vào cánh cửa mà cậu cho là sẽ dẫn trở lại phòng khách. "Lò sưởi trong phòng khách của ta nối với mạng Floo. Nếu muốn rời đi cậu có thể đi từ chỗ đó."

"Được rồi. Như vậy, bảo trọng." Harry xoay người trốn hướng lò sưởi Floo, thầm nghĩ: Ông trời, cậu nghe như một thằng đần độn hoàn toàn.

"Potter!"

Cậu dừng lại và quay trở lại trong phòng.

Nhìn Snape có vẻ rất căng thẳng, ông hít một hơi thật sâu rồi nói, "Ta biết ta chưa từng nói qua những lời này, nhưng... cảm ơn cậu vì những gì cậu đã làm tối qua."

Hơi nóng trên mặt Harry cho cậu biết rằng có lẽ cậu đang đỏ mặt, màu đỏ chói lọi đủ để thắp sáng toàn bộ Rừng Cấm. "À, không có gì."

Lại là một trả lời xuất sắc khác. Cậu chắc chắn sẽ không thể dùng những câu trả lời khôi hài của mình để gây ấn tượng với người đàn ông luôn có miệng lưỡi sắc bén này. Và có lẽ là tốt nhất không nên xem xét quá kỹ lưỡng, về việc tại sao cậu thậm chí còn quan tâm đến việc muốn gây ấn tượng tốt với Severus Snape.

"Ta có thể phát biểu một bình luận cá nhân không?" Snape hỏi với giọng điệu không chắc chắn khác thường.

Harry chuẩn bị tinh thần, tự hỏi Snape muốn nói gì. Hẳn người đàn ông lớn tuổi đã nhìn thấy rõ ràng sự thiếu kinh nghiệm hoàn toàn của cậu. Có lẽ Snape chỉ là muốn cho cậu biết đêm qua cậu đã biểu hiện tệ thế nào. Nhưng, cậu không phải kẻ nhu nhược. Cho dù Snape sẽ nói gì, thì cậu sẽ nghe ông ấy nói ra. Vì vậy, cậu im lặng gật đầu và căng thẳng toàn thân, chuẩn bị bị sự tinh tế tàn nhẫn theo phong cách Snape xé thành từng mảnh nhỏ.

"Cậu có một tinh thần bao dung hiếm ai có được. Nếu nói như vậy không phải là quá mạo muội, thì ta muốn nói rằng người yêu của cậu là một người đàn ông phi thường may mắn. Hãy chăm sóc tốt bản thân, Harry Potter."

Trước khi cậu kịp hiểu được những lời của Snape, Đại sư Ma dược đã xoay người, biến mất qua cánh cửa bên cạnh phòng tắm, với một chiếc áo choàng tung bay phía sau.

Harry kinh ngạc đến mức trợn mắt há hốc mồm, chỉ biết đứng đó nhìn chằm chằm vào cánh cửa đang dần khép lại. Cậu không thể không bội phục Snape, người đàn ông này vẫn luôn có thiên phú trong việc khiến đầu óc cậu hoàn toàn choáng váng.

Khi biết chắc rằng Snape sẽ không sớm trở lại, cậu buộc mình phải đi về hướng phòng khách, và Floo về nhà.

Hết chương 16

Continue Reading

You'll Also Like

154K 15.2K 95
H+ nhưng nói không với futa và nam hoá 😩
7.6M 424K 83
Chuyện tình của đại ca Kim và hội trưởng Jeon (◕ᴗ◕✿) au: Janie 🔥 CẤM CHUYỂN VER + REUP HAY MANG FIC RA NGOÀI.
8.2K 616 9
Tên tuyện: [ĐN Harry Potter x Twilight]- Đứa Trẻ Mang Họ Volturi Tác giả: Thùy _Trâm_2k? Thể loại: Boyslove, Girlslove, crossver, Vampire, Ngọt, HE...
67.6K 8.4K 56
"Lee Sanghyeok! Anh thấy em chưa? Em đang nổi tiếng lắm nè." "Đi ra chỗ khác chơi, ai cho em cướp luôn chén cơm của anh!" Jeong Jihoon dụi dụi đầu và...