Chương 26

297 28 2
                                    

Chương 26: Thế giới trong gương (3)

Chuyển ngữ: Cực Phẩm

Đó là một con quái vật trông rất giống muỗi bình thường, mỏ nhọn dài, đầu nhỏ người to. Cánh dài trong suốt liên tục vỗ theo tần suất mà mắt thường khó có thể nhìn rõ được, khiến nó có thể dừng ở giữa không trung. Sáu cái chân nhỏ gầy yếu, không cần làm gì mà rũ xuống. Chỉ rung mỗi đầu, dường như đang phân biệt mùi.

"Lùi về phía sau!" Tư Hoành Hoành hét lớn một tiếng, nhanh chóng lùi về sau, trong bàn tay trống không xuất hiện một thanh kiếm dài mảnh.

Mọi người lùi theo về phía sau vài bước, cách khá xa con muỗi kia.

Bạn nhỏ núp sau lưng Hạ Du Châu nhỏ giọng nói: "Chỉ là một con muỗi cảm cúm thôi, không sao đâu."

Tư Hoành Hoành giơ kiếm trong tay lên, kiếm, cánh tay, vai, ba điểm tạo thành một đường thẳng, chỉ thẳng vào con muỗi cực lớn. Kiếm nhọn kiểu dáng Châu Âu hết sức giống với cái miệng dài của con muỗi, hai bên dùng mũi nhọn đối nhau, giống như là một nghi thức quyết đấu cổ xưa. Hai bên giằng co ba giây, sau đó mũi kiếm chuyển động, dùng tư thế tấn công bằng kiếm tiêu chuẩn, đâm thẳng tới cái đầu lớn của con muỗi.

Thị lực của muỗi rất kém, chủ yếu là dựa vào lông tơ trên thân thể để cảm nhận được sự thay đổi của luồng không khí. Thanh kiếm dùng góc độ này để tấn công vào đầu, có thể giảm thiểu được sự chuyển động của dòng không khí, nếu như kiếm đủ nhanh, thì có thể đạt được mục đích một kiếm diệt muỗi.

Đương nhiên, những thứ này đều là do tiểu dẫn truyện sau lưng giải thích, Hạ Du Châu không hề nghiên cứu về kỹ xảo dùng kiếm giết muỗi.

Bạch dẫn truyện: "Vậy mọi người dùng gì để giết muỗi?"

Hạ Du Châu: "Vợt muỗi điện."

Bạch dẫn truyện: "..."

Đang nói chuyện, mũi kiếm đã đến gần đầu của con muỗi. Mọi người ngừng thở, không dám nói lời nào. Đúng lúc này, lại có một cái miệng nhọn đâm vào từ mặt gương. Thiếu niên cầm kiếm bị hoảng, động tác hơi run, muỗi cảm giác được trong nháy mắt, chuyển động đầu, làm cho cái miệng thật dài chuyển động chạm mạnh vào thanh kiếm, rồi phát ra tiếng kim loại va chạm "keng."

Lần này hoàn toàn kinh động đến con muỗi, cánh còn vỗ nhanh hơn, cơ thể bắt đầu di chuyển qua lại giống như một chiếc máy bay không người lái ở trên mặt phẳng. Tư Hoành Hoành lui về sau vài bước, lại nhanh chóng chạy lấy đà, nhảy một cái giống như ba bước lên rổ, đồng thời hô to: "Địch Lệ, tắt đèn!"

Hai tay của thiếu niên cầm thanh kiếm giơ quá đầu, xông thẳng tới bụng của con muỗi, giống như dũng giả giết rồng gan dạ chẳng sợ chi, khí thế lên tận trời. Xưa có dũng giả giết rồng, nay có thiếu niên giết muỗi! Nhưng mà muỗi cũng chẳng phải là rồng lớn, Hạ Du Châu chưa kịp hoan hô một tiếng, con muỗi kia đã nghiêng người, vỗ cánh, chợt loé lên, nhẹ nhàng tránh được.

"..."

Muỗi tránh được một màn tai nạn này, lại cố gắng chạm trán với Địch Lệ đang cố gắng nhặt đèn. Cũng may cơ thể của Địch thiếu gia cường tráng, không hề bị đánh bay, chỉ là người và muỗi cùng lảo đảo một cái, đụng mạnh đầu vào cái miệng lớn dài của con muỗi, tống được con muỗi bệnh thứ hai còn chưa vào được ra ngoài.

Dùng Răng Thành Danh - Lục Dã Thiên Hạc [Bản Editor Đăng]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ