| Chương 17 | Ngọt không nào?

2K 112 17
                                    

Sau chuyện Khương Yến ly hôn, cảm xúc Từ Gia càng ngày càng sa sút, không chỉ ông Khương bà Khương phát hiện, ngay cả Vệ Lăng Dương ngày ngày cùng cậu đi học cũng nhận ra, cậu trở nên im lặng ít lời, thay đổi rất nhiều so với khi hai người mới quen biết nhau.

Không dễ gì mới cải thiện quan hệ một ít với Từ Gia, vậy mà đối phương lại bỗng nhiên trở nên xa lạ, làm Vệ Lăng Dương phiền muộn hết sức, trong lòng cân nhắc phải dỗ dành công chúa nhỏ thay đổi thất thường này như thế nào, ngay cả ăn cơm cũng thất thần. mingtian023.wordpress.com

"Hoàn hồn nào." Thấy hắn thất thần tận mấy lần, Hà Mẫn Ngọc ngồi đối diện cuối cùng chịu không nổi quơ quơ tay trước mặt hắn.

"Dạ?" Vệ Lăng Dương lấy lại tinh thần, bất cẩn làm rơi đũa trên bàn.

"Đang phát ngốc gì đó? Còn đi vào cõi tiên nữa coi chừng cơm con thiu bây giờ." Hà Mẫn Ngọc nhặt đũa lên giúp hắn, xoay người vào phòng bếp đổi đôi khác, "Có phải định thi hạng 37 tiếp không?"

"Không có đâu, con làm sao dám." Vệ Lăng Dương nhận đũa, nói ra phiền muộn của bản thân, "Con phát hiện hình như Gia Gia không được vui, không biết phải làm sao, con hỏi cậu ấy cũng không nói, mẹ ơi con nên làm gì đây?"

Vốn Hà Mẫn Ngọc đang định răn dạy hắn, bảo hắn ăn cơm không được nghĩ đông nghĩ tây nữa, không ngờ hắn sẽ nói như thế. Cô biết chuyện Khương Yến ly hôn, tính tình Từ Gia trở nên lầm lì cô cũng nghe bà Khương nói, hai ông bà nhìn mà đau lòng hết sức, rất là lo lắng, nhưng không ngờ nhóc thối nhà mình cũng để tâm chuyện này, còn hỏi làm sao để dỗ cho người ta vui, quả thực là lần đầu tiên.

"Con hỏi mẹ hả?" Hà Mẫn Ngọc nhớ trước kia hắn còn đánh nhau với Từ Gia ở cửa khu nhà ở, giờ mới bao lâu đã lo tìm cách dỗ người, thế là nhịn không được bật cười, "Tới lúc thử thách con rồi đây, bạn nhỏ Vệ à, con ngẫm thử trước xem Gia Gia thích cái gì?"

"Thích gì à ..." Vệ Lăng Dương cắn đũa nghĩ ngợi, đột nhiên a một tiếng, quăng đũa bỏ lại một câu "Con biết rồi" liền nhảy xuống ghế chạy ra ban công, ôm bể cá đặt trên bàn đá ngoài ban công xuống.

"Con biết gì?" Hà Mẫn Ngọc lớn giọng hỏi. mingtian023.wordpress.com

"Con biết cậu ấy thích gì, con tặng ..." chữ cá còn chưa bật khỏi mồm, Vệ Lăng Dương lập tức phát hiện hai con cá còn sót lại trong bể đều ngửa bụng nổi trên nước, trông đã chết một lúc lâu. =)))))))))))))))))))))))))))))))

Vệ Lăng Dương: "......"

"Tặng cái gì?" Hà Mẫn Ngọc thấy hắn đột nhiên không nói lời nào bèn đứng dậy đi tới.

"... Tặng cậu ấy cá được không ạ?" Vệ Lăng Dương cười khổ quay đầu nhìn cô, hắn vốn nghĩ lần trước mình tặng cá cho Từ Gia, Từ Gia vui vẻ lắm đó, thế là định tặng thêm lần nữa, ai ngờ cá chết sạch hết rồi.

"Tặng bằng hai con cá chết này của con đó hả?" Hà Mẫn Ngọc cười trêu, "Mẹ nhìn còn ngại mất mặt, con nghĩ cái khác đi."

"Vậy ... tặng con được không?" Vệ Lăng Dương đau đầu, dù sao hắn cũng có cá, Từ Gia nhất định cũng thích.

Hà Mẫn Ngọc bị hắn chọc cười, không thèm cho hắn mặt mũi, "Tặng con ấy hả? Còn không bằng cá khô đâu, con đi bắt hai con sống là được. Được rồi, nhanh ăn cơm đi."

Ký ức đẹp nhấtWhere stories live. Discover now