Chương 31

887 37 0
                                    

  " Phụ thân người có tin người chết có thể sống lại sao ?"

Liễu Thanh Đường nhẹ giọng hỏi , sau đó không đợi Liễu Thiệu Lệ trả lời , liền nói thêm một câu

" Ta chết vào mùa thu nguyên ninh mười năm năm ."

Liễu Thiệu Lệ nghe nói như thế kinh ngạc thốt ra lời

" Làm sao có thể xảy ra chuyện đó ."

Liễu Thanh Đường nhìn phụ thân mình , trong mắt một mảnh sâu thăm ngữ khí không chút gợn sóng nói tiếp .

" Là hoàng đế ban thưởng rượu độc . Sau khi ta chết ngươi cùng ca ca cũng chết , ngoại thích Liễu gia ý đồ tạo phản , đây là tội danh hoàng đế gắn cho cái chết của Liễu gia ."

Liễu Thiệu Lệ nhìn nữ nhi của mình ,thần sắc nghiêm túc lại ,nhắm mắt không nói gì .Liễu Thanh Đường sâu kín nhìn hắn ,đồng dạng cũng không nói nữa .Qua thật lâu ,Liễu Thiệu Lệ mới mở miệng

" Lời ngươi nói là thật."

" Ta còn nhớ rõ rượu độc chui qua cổ họng thập phần thống khổ ,còn nhớ rõ hồn phách lang thang nhìn thấy phụ thân huynh trưởng đầu rơi xuống , lòng ngập tràn bi thương ,còn nhớ rõ thi thể hai người nằm trong gió lạnh có bao nhiêu là hối hận.....Nếu có thể ta tình nguyện tất cả chỉ là một cơn ác mộng ."

" Nhưng là ta ngày đêm bị cơn ác mộng phức tạp này tra tấn ,không thể sống yên ổn ,không thể giải thoát .Sau đó vốn nên xuống địa ngục luân hồi ,nhưng khi mở mắt ra ta phát hiện chính mình quay trở lại mười năm trước , thời điểm vẫn còn cứu lại hết thảy , từ ngày đó tỉnh lại đã qua mấy tháng ,nhưng cho tới hôm nay ,ta vẫn như trước thường xuyên lâm vào hỗn độn ."

" Phụ thân ngươi biết không ? Ta mỗi ngày đều lo sợ mình sẽ lâm vào bước đường điên cuồng ,bởi vì trong lòng ta ngập tràn hận ý không thể giải...."

Còn có nhìn đến các người đối với mọi chuyện không cảm thấy thống khổ , một mặt cảm thấy các ngươi không cần giống ta bị cảm thấy tra tấn ,một mặt lại cảm thấy không chịu nổi gánh nặng vì chỉ có thể một mình cất giữ bí mật .

Cho dù đời này nàng đem hai tên đầu sỏ thủ phụ đi giết ,ngăn chặn hoàng đế ,nhưng chuyện đời trước xảy ra đã khắc sâu vào đầu nàng không bao giờ có thể xóa đi .Nàng đôi khi nhìn khuôn mặt Tần Thúc sẽ nhớ đến lúc đó nhìn thấy khuôn mặt hắn bị giòi bọ phá hư .Nàng thậm chí cảm thấy ,Tần Thúc ,phụ thân , ca ca đều đã chết đi , mà hiện tại người ở bên cạnh nàng không bao giờ còn là họ nữa .

Nhưng là trọng sinh một lần nữa bắt đầu lại sinh mệnh ,đây là sự kiện cỡ nào nghịch thiên , không có khả năng xuất hiện .Có lẽ lần này cơn ác mộng sẽ một lần nữa phát sinh ,nàng lần này sẽ đại khai sát giới tất cả .Liễu Thanh Đường rất rõ ràng trên thế gian này có chuyện nhân quản , không có tự nhiên sẽ được quay lại ,tựa như không có chuyện tình yêu nào cũng suôn sẻ bình thường .

Bảo vật đẹp có vết rách ,cho dù hiện tại hoàn hảo như lúc ban đầu ,nàng vẫn nhớ rõ vết rách như nào .Nhưng dù thế thì có sao ,bảo vật nàng vẫn sẽ cầm chắc ,không cho người khác có cơ hội . sự việc có thể làm nàng thống khổ ,nhưng không thể đánh đổ nàng , chỉ làm nàng càng thêm bình tĩnh .

trên mặt Liễu Thanh Đường xuất hiện thần sắc mờ mịt thống khổ , gắt gao nắm quyền đứng nơi đó .Rốt cuộc cũng không còn nhìn thấy thời khắc nàng giả vờ bình tĩnh ,trong mắt thường xuất hiện ý cười bây giờ nửa điểm cũng không thấy .

rõ rằng nhìn qua thấy khó chịu nhưng nàng cố tình như cây trúc tuyệt đối không cúi đầu trước số phận ,giống như nàng đứng đó nắm tất cả trong bàn tay .

Liễu Thiệu Lệ nhìn nữ nhi như vậy , nhận ra tâm tình nàng phập phồng , từ trước cho tới bây giờ đều cảm thấy nàng không hề thua kém nam nhân , thế nhưng hiện tại cả người có chút lảo đảo .hắn biết rõ ràng nữ nhi mình là dạng người nào ,nàng cứng cỏi cố chấp muốn mạnh mẽ ,từ nhỏ đến hắn tạ hồ hắn chưa bao giờ thấy nàng yếu đuối ,nhưng hôm nay nàng lại không thể khống chế được biểu hiện bộ dáng này trước mặt hắn .Nếu không trải qua quãng thời gian đó nữ nhi của hắn sẽ không thay đổi thành dạng này , giống như nàng tự tạo cho mình tấm lá chắn vây quanh cự tuyệt người khác đến gần . Làm sao có thể thành như vậy nữ nhi của hắn từ trước đến giờ là đứa nhỏ mềm mại thiện lương .

Mặc kệ chuyện này có kỳ lạ Liễu Thiệu Lệ vẫn tin ,bởi hắn tin tưởng nữ nhi của mình ,tin tưởng đứa nhỏ đêm thân tình cùng trác nhiệm là trọng yếu sẽ không dung loại chuyện này để nói dối lừa gạt phụ thân mình .

một khi tin tưởng ,nhớ tới lời nói của nàng Liễu Thiệu Lệ trong lòng liền dâng lên thật lớn áy náy cùng tự trách .hắn nhiều năm qua bảo vệ ranh giới Nam Triều , bảo vệ Nam Triều không bị người khác xâm phạm , làm cho vô số người Nam Triều cuộc sống bình an .Nhưng hắn lại không bảo vệ được gia đình , khi đó hắn không thể cứu được tính mạng ái thê , không bảo vệ tốt đại nữ nhi , hiện tại ngay cả tiểu nữ nhi cũng không thể bảo vệ tốt .

một lần lại một lần ,Liễu Thiệu Lệ hiểu được bản thân mình bất lực .Nam nhân vững chắc như ngọn núi nản lòng ngồi ở trên ghế ,thần sắc rốt cuộc cũng có chút mỏi mệt .

Cũng là nữ nhi của phụ thân ,Liễu Thanh Đường cũng rõ ràng phụ thân nàng là người như nào ,bởi vậy nàng thu lại cảm xúc của chính mình ,hít một hơi thật sâu đi đến trước mặt phụ thân ôm lấy hắn đang trầm mặc .

" không thể cứu phụ thân cùng ca ca ,không thể bảo trụ Liễu gia ,cho tới nay ta đều đắm chìm trong áy này ,cho dù hiện tại vẫn như trước ."

Liễu Thiệu Lệ thoáng chần chờ , cuối cùng cầm lấy tay nữ nhi đặt trên vai , môi mấp máy vài cái có chút thở dài nói

" Chuyện này vốn không phải ngươi nên gánh vác ,là ta làm không tốt "

Tựa hồ có lời mở đầu câu tiếp theo sẽ dễ hơn ,Liễu Thiệu Lệ yên lặng nhìn nữ nhi khóc sờ sờ đầu nàng trấn an .

" Năm đó khi mẫu thân ngươi qua đời , lôi kéo tay ta nói ta phải chiếu cố ba huynh muội các ngươi thật tốt ,thế nhưng ta lại không biết nói nên làm thế nào , nay lại có thêm điểm này chứng minh ,nếu nàng biết nhất định sẽ hung hăng mắng ta ."

[Edit Hoàn] LỜI TUYÊN NGÔN CỦA TRUNG KHUYỂN HOẠN QUANOpowieści tętniące życiem. Odkryj je teraz