Chương 5

2K 98 2
                                    

Tần Thúc đột nhiên trở thành tâm phúc của Thái Hậu nương nương , không những đảm nhiệm công việc của một thái giám thư phòng chưa từng có người làm, mà mỗi ngày đều đến hầu hạ Thái Hậu nương nương . Tự nhiên khiến cho nhóm nô tài ít nhiều suy đoán , thỉnh thoảng lại có nô tài lén nhìn Tần Thúc với ánh mắt khác thường .Bất quá chủ tử coi trọng ai cũng không tới phiên bọn họ truy xét ,những người đó có ghen tị thì cũng chỉ lặng lẽ oán thầm trong bụng, làm sao dám đi ra bên ngoài nói .Trong cung quy củ rất nghiêm ,bị phát hiện là bị xử phạt . Tần Thúc đối với mọi chuyện đều dùng biểu tình âm trầm đối phó , không có chút nào để ý ,mỗi ngày làm tốt bổn phận của mình.

Việc duy nhất hắn phải làm hàng ngày chính là mài mực cho Thái Hậu nương nương ,sau đó lẳng lặng đứng một bên nhìn nàng phê duyệt tấu chương .

Có khi Thái Hậu nương cũng sẽ cùng hắn trò chuyện ,thời điểm đó Tần Thúc phi thường cảm thấy ảo não . không nén được phiền não nghĩ sao tính tình của mình lại âm trầm như vậy ,hận bản thân mình sao lại không nói được những lời dễ nghe .

Mỗi khi Thái Hậu nương nương cùng hắn nói chuyện hắn đều lo lắng mình sẽ làm nàng mất hứng .

Tần Thúc vẫn còn nhớ rõ ba năm trước ,mình và một vài tiểu thái giám mới được phân công đến Từ An Cung thỉnh an Thái Hậu nương nương . Nàng đi 1 vòng qua mấy người ,khi nhìn đến hắn thì nhíu nhíu mày , rõ ràng nhìn hắn âm trầm không thích lắm . Lúc ấy tâm tình của hắn đang nhảy nhót vì rốt cuộc cũng nhìn thấy nàng , liền lâm vào một mảng tối tăm .Sau đó mỗi khi nhìn thấy Thái Hậu ở bất kì đâu hắn cũng đều một bộ dạng cúi đầu phục tùng ,sợ bản thân mình khiến cho nàng không vui , cũng sợ nhìn thấy ánh mắt chán ghét của nàng khiến mình bị thương.

Những khi một mình Tần Thúc cũng từng thử học qua những biểu tình khác ,nhưng là mỗi biểu tình đều vặn vẹo cảm thấy mặc dù cười biểu tình vẫn mang theo chút tối tăm.

Có lẽ vì khi mới vào cung đi theo lão thái giám , lấy ngược đãi hắn làm niềm vui , hắn bị vây quanh khổ cực , trong lòng ngập tràn âm u , sau cùng liền đã quên mất mình đã từng được cười đến không hề lo lắng như nào.

Ngày nào cũng như ngày nào bao nhiêu tra tấn dồn lên thân thể , tâm lý bị áp bức , hận ý khắc cốt ghi tâm bất luận như thế nào hắn đều quên không nổi . có lẽ chỉ khi nào đến một ngày hắn không còn để ý đến vết thương này , một niềm vui có thể khiến hắn thay đổi nét mặt .Nhưng hắn biết ngày đó sẽ không bao giờ đến.

Liễu Thanh Đường buông bút chỉ cảm thấy trong triều quan lại đã bắt đầu giảo hoạt ,xảo trá .Kiếp trước mười mấy năm nàng ngày nào cũng thấy các vị đại thần thao thao bất tuyệt . Trọng sinh một lần nàng phải tháo gỡ rất nhiều chuyện , một số chuyện căn bản đều đã buông xuống ,không quá để ý nhưng thật ra lại rất để bụng .

Quay đầu lặng im không tiếng động nhìn Tần Thúc Liễu Thanh Đường phát hiện nàng bây giờ cùng trước khi trọng sinh đều giống nhau , nhìn đến hắn nháy mắt liền thanh tỉnh không ít , phiền toái trong lòng cũng đều yên lặng . Người này thủy chung đều không có biến ,làm cho nàng cảm thấy an tâm . Tần Thúc là chấp niệm của nàng trước khi chết ,nàng đối với hắn là mang nặng cảm kích , đến hiện tại chấp niệm càng lúc càng lớn .Liễu Thanh Đường cũng đã nhận ra ,nhưng nàng không có ý nghĩ thay đổi tình huống này

" Tần Thúc đến đây giúp ai gia buông lỏng cổ tay."

"Dạ"

Tần Thúc cẩn thận cầm bàn tay nàng lên ,cùng lúc đó Liễu Thanh Đường cũng bắt đầu quan sát hắn , thấy sắc mặt hắn cùng với bình thường cũng không khác , lại ngắm ngắm hai bên tai cũng không phát hiện có vệt hồng . Liễu Thanh Đường liền buông lỏng đôi mi vừa rồi lúc xem tấu chương mới nhăn lại , khóe miệng mang theo nụ cười thanh đạm.

" Tần Thúc , ai gia mệt mỏi , chỗ tấu chương đó ngươi xem rồi duyệt đi."

Liễu Thanh Đường có chút miễn cưỡng nói ,buổi sáng dậy nàng cảm thấy đầu có chút nặng ,hiện tại người mệt rã rời . Từ ngày đó tỉnh lại mỗi đêm nàng đều không thể nghỉ ngơi tốt ,cứ nhắm mắt là lại mơ thấy ác mộng , thấy bản thân mình ở Từ An Cung uống rượu độc bụng đau quặn ,nháy mắt lại thấy Tần Thúc cả người đầy máu nằm ở trên nền đất trong cung hiu quạnh , nhất thời hồn phách nàng phiêu lãng lại thấy phụ thân cùng ca ca ở trong ngục bị xử tử.

Đến sáng mở mắt cũng không biết rốt cuộc là đêm qua nàng đã từng ngủ qua chưa.

"Nô tài đối với chuyện trong triều không biết gì , không dám thay nương nương quyết đoán. "

Tần Thúc nói xong lực trong tay vừa phải ấn nhẹ cổ tay cùng ngón tay . Sau nhiều lần hầu hạ hắn rốt cuộc đã có thể chạm vào Thái Hậu nương nương mà đồng thời cũng bảo trì được thanh tỉnh , trong đầu không còn là một mảnh hỗn độn . Nhưng sao hắn vẫn cảm thấy như này là không đủ , vẫn là muốn nhiều hơn nữa.

" Chỉ là một ít sự tình , nào có quan trọng như vậy. "

" Nhưng là nô tài không biết chữ. "

Tần Thúc nói xong đầu không tự giác cúi thấp xuống , hắn sợ nhìn thấy nét mặt của Thái Hậu nương nương có chút thất vọng .Tần Thúc không khỏi cảm thấy hận bản thân vì mới chỉ bắt đầu biết được mười hai kí tự , nếu như hắn biết nhiều mặt chữ đã có thể vì Thái Hậu nương nương phân ưu .hắn nhìn thấy từ ngày đó đến giờ , nét mặt Thái Hậu không tốt lắm , luôn một bộ dáng mệt mỏi .Nếu như hắn biết chữ có thể thay nương nương xem tấu chương không cần khiến nàng mệt mỏi mà vẫn phải xem tấu chương.

Liễu Thanh Đường nghe Tần Thúc nói xong trên mặt không lộ ra vẻ thất vọng ,nhưng dị thường kinh ngạc.

Kiếp trước nàng nghe nói đại tổng quản biết chữ , hơn nữa viết chữ tuy kém si vs nàng nhưng cũng tốt lắm .Nàng nhớ rõ chính mình từng xem qua vài lần ,còn thuận miệng khen vài câu .hiện tại nghĩ đến , nói không chừng khi đó trong lòng Tần Thúc thực cao hứng , nhưng nàng không có chú ý.

Hay là Tần Thúc lúc này thật sự vẫn chưa biết chữ .Nàng nghĩ hẳn là Tần Thúc sớm biết chữ ,bởi vì thái giám tiến cung liền lên học đường để nhận biết chút mặt chữ . Nghĩ đến đó Liễu Thanh Đường mới phát hiện chính mình căn bản không biết bao nhiêu tuổi Tần Thúc tiến cung, cũng chưa từng để ý qua chuyện của hắn .Nàng kiếp trước cùng hắn trao đổi chính là thời điểm phân phó hắn đi làm việc ,sau đó đa số thời gian đều vì nàng phân phó chuyện bận rộn ,thường không thấy bóng người.

Nếu tại trong thâm cung dựa vào chính mình có được một thân bản lĩnh cực kì không đơn giản , chỉ sợ ăn nhiều khổ .Liễu Thanh Đường nhớ tới thân ảnh cao gầy của Tần Thúc trong lòng đột nhiên sinh chút áy náy , ngữ khí cũng nhẹ nhàng .

" Thân là thái giám thư phòng như thế nào lại không biết chữ , ngày sau ai gia phê tấu chương , ngươi bên canh học hỏi chút "

Ngày thứ hai thời điểm Tần Thúc đến hầu hạ văn chương .Liễu Thanh Đường liền chỉ vào một bên ghế dựa ,chính mình ngồi một bên.

[Edit Hoàn] LỜI TUYÊN NGÔN CỦA TRUNG KHUYỂN HOẠN QUANWhere stories live. Discover now