Chương 14

17.5K 487 62
                                    

Ngày hôm đó kết quả cuối cùng là Trình Ý bị Chu Hồng Hồng đuổi ra khỏi cửa.

Cô đem tất cả những thứ có thể vớ được trong tầm tay đều quăng về phía hắn, Trình Ý thấy cô thật sự tức giận, không dám đùa giỡn cô nữa, trực tiếp bỏ chạy lấy người.

Chu Hồng Hồng trước kia luôn cảm thấy Trình Ý thật sự khinh thường cô, hắn luôn biểu hiện ra ngoài một bộ dáng chẳng hề quan tâm. Đừng nói là đụng chạm vào cô, chỉ cần nhìn thấy cô, đoán chừng trong lòng hắn đều có khoảng cách, cô không hiểu nổi hắn hiện tại vì sao đột nhiên lại thường động tay chân với cô.

Nhưng mà cô thật sự không muốn ồn ào với hắn.

Loại chuyện người yêu vờ vịt diễn kịch với nhau vốn chẳng là gì. Nhưng giờ hắn có những hành động này, giống như thực muốn đổi giả thành thật.

Chu Hồng Hồng muốn đem chuyện này nói cho rõ ràng, nhưng nếu cô và hắn nói chuyện riêng, cô nam quả nữ, nếu hắn lại bắt đầu giở trò xấu , loại chuyện kia nàng thực sự hơi hoảng sợ. Vì thế việc này vì vậy mà cứ bị trì hoãn mãi.

Cũng không biết Trình Ý nói như thế với lão thái gia, dù sao thì cũng được mấy hôm hắn không đến quấy rầy cô.

Lần Chu Hồng Hồng cùng Trình Ý đi ra ngoài sau đó, là vào ngày sinh nhật của Bà Hai. Bởi vì Bà Hai tự mình đến mời, Chu Hồng Hồng không thể từ chối.

Cô đoán Trình Ý sẽ liên lạc với cô trước, nhưng hắn lại không có một tin tức nào.

Chu Hồng Hồng trong lòng buồn bực, sáng hôm đó gọi cho Trình Ý, giọng nói của cô vô cùng đứng đắn." Hôm nay hai chúng ta có phải đến cùng nhau không?"

Hắn lại thong thả thảnh thơi trả lời: "Đã mấy ngày nay rồi, bây giờ cô mới nhớ tới người đàn ông của cô sao?"

Cô không kiềm chế được sẵng giọng với hắn. "Anh mà là người đàn ông của tôi cái nỗi gì?"

"Cũng đúng, cái động nhỏ bé của cô đã mở cho tôi vào lần nào đâu, quả thật là không được tính."

"Anh nói ít vài câu hạ lưu thì sẽ chết hả."

"Sinh nhật của Mẹ tôi đấy, cô đừng có nhắc đến điềm xấu chứ." Hắn rốt cục hạ giọng, "Tôi qua đó đón cô cùng đi."

Tới gần buổi trưa, Trình Ý chậm rì rì đến đón, nhìn thấy Chu Hồng Hồng liền phải kéo tay cô, cô tránh đi nói. "Còn chưa bắt đầu diễn, dắt tay cho ai nhìn."

Hắn cứng rắn túm lấy tay cô, "Hành động của cô không hề chu đáo, không làm trước cho cô thích ứng dần, cái sắc mặt kia, người ta vừa nhìn là biết cô không tình nguyện."

"Tôi vốn là không tình nguyện."

"Chu Hồng Hồng, cái miệng của cô nói chuyện là sẽ không nói lời thật lòng."

Cô oán hận trừng hắn, bất đắc dĩ lại không tránh được, vì thế cúi đầu mắng hắn suốt cả đường đi.

Trình Ý cảm thấy không sao cả, dù sao hắn dắt tay là chuyện của hắn, cô mắng là việc của cô.

Hái Hồng - Giá Oản ChúcTempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang