Chương 69: Chuyện Cũ Chỉ Có Thể Trở Về Chỗ Cũ (Hạ)

18.9K 501 166
                                    

Những lời này của Trình Ý như ném Chu Hồng Hồng vào giữa bãi mìn. Cô cứng người, lập tức cúi đầu, rầu rĩ không vui, "Phơi nắng lúc huấn luyện quân sự."

Trình Ý nhận hành lý của cô, nhìn cánh tay của cô cũng là một mảnh đen thùi. Hắn kéo cô đến chỗ có ánh sáng nhất, đưa tay nâng cằm cô lên, ghé sát vào nhìn khuôn mặt đen kia, "Để cho anh xem nào."

Cô giãy dụa né tránh, không dám nhìn thẳng hắn. Bị hắn trực tiếp như thế nhìn mình thành trò hề, cô có một loại mặc cảm tự ti rất mãnh liệt.

"Đừng làm rộn." Hắn đưa một tay cạo cạo bên má cô, nói, "Thế này thì cũng quá đen rồi, em gái Châu Phi."

Chu Hồng Hồng bị nội thương, đột nhiên đánh hắn, "Đừng có đụng vào em!"

Hắn một tay ôm lấy cô, bĩu môi, "Ồn ào cái gì."

"Ghét bỏ thì đừng đụng vào!" cô đá hắn một cước.

"Anh chỉ nói sự thật, tự em đi soi gương đi."

Chu Hồng Hồng tức giận lại đá hắn. "Anh cũng không biết là lúc huấn luyện quân sự mặt trời nắng đến thế nào đâu, anh là tên khốn kiếp!"

Trình Ý kéo tay cô, nhìn dáng vẻ cô tức giận, ngược lại cười to, "Đen thì đen, anh cũng không ghét bỏ, chỉ là đùa giỡn em thôi."

Cô oán hận nói, "Em chán ghét anh nhất." Uổng công trước đó cô còn kỳ vọng hắn có thể nói tốt vài câu.

"Miệng nói một đằng tâm lại nghĩ một nẻo." Hắn kéo cô chậm rãi đi ra khỏi nhà ga.

Từ thị trấn trở về làng Vĩnh Cát trấn còn phải ngồi xe tầm hai tiếng, nửa đêm cũng không có xe, Trình Ý đã nói đêm nay phải ở lại thị trấn.

Chu Hồng Hồng cũng báo bình an với mẹ Chu, nhắc đến chuyện qua đêm bên ngoài, cô đặc biệt cường điệu là cô và Trình Ý đều thuê phòng.

Trình Ý nghe cô nói, liếc mắt quét ngang nhìn Chu Hồng Hồng một cái.

Sự thật đương nhiên là hai người ngủ cùng phòng cùng giường.

Đèn trong phòng sáng sủa hơn so với ở sân ga, làm nổi bật làn da bị phơi đen của Chu Hồng Hồng.

Nhưng, Trình Ý đã không rảnh để nhìn kỹ, hắn vừa vào cửa cửa liền ôm lấy cô, kéo quần áo của cô.

Chu Hồng Hồng đã trải qua chuyến xe lửa dài đằng đẵng, vất vả vô cùng, cô chống cự nói, "Em muốn đi tắm rửa."

"Đợi lát nữa đi. Để cho anh nhìn vú em một chút đã, xem có còn trắng không?" Hắn nhấc áo T-shirt của cô lên, hai tay áp lên trên ngọn núi của cô nắm bóp, sau đó rất nhanh hắn cởi hết áo của cô xuống, ngón tay kẹp lấy đầu anh đào, thật vừa lòng, "Vừa trắng, lại vừa mềm."

Cô đẩy hắn ra, "Em nóng muốn chết, đừng dính vào em."

Hắn cũng không miễn cưỡng, chịu trách nhiệm thu nhặt quần áo của cô vào phòng tắm.

Trong lúc Chu Hồng Hồng tắm rửa, Trình Ý ở ngoài lật tủ đầu giường tìm kiếm, tùy tiện nhìn xong, hắn rủa nói, "Tất cả đều là nhỏ số."

Hái Hồng - Giá Oản ChúcWhere stories live. Discover now