Chương 31: Một Lần Nhìn Trở Thành Thiên Cổ

3.9K 90 1
                                    


Editor: Ngân Châu

Nam Cung Tỉ sắc mặt rất bất thiện, hắn vốn nghĩ cho đòi Trịnh phu tử tới là vì nhục nhã Vân Khê, ai ngờ chẳng những không có được như ý, ngược lại làm cho đối phương được lợi, dương cao tên tuổi. . . . . .

Vẻ lo lắng bao phủ hắn.

Lúc này, trắc phi thái tử vừa vặn đi vào Quỳnh Hoa Lầu, tim Nam Cung Tỉ khẽ động, vừa nảy ra thêm một kế. Hắn nâng chén trà hướng Vân Khê, chúc mừng: "Vân tiểu thư, lệnh lang thiên tư thông minh, xuất khẩu thành thơ, thực là làm người ta hâm mộ. Bổn thái tử mời ngươi một chén!" chén trà trong tay hắn đột nhiên khẽ nghiêng, vài giọt nước trà liền văng đến trên người Vân Khê.

"Thật vô ý, làm dơ xiêm y của Vân tiểu thư." Động tác thuần thục, Nam Cung Tỉ từ trong lòng ngực móc ra một cái khăn, đưa tay giúp Vân Khê lau .

Ánh mắt đen sâu thẳm trong nháy mắt hóa thành vực sâu ngàn trượng, nhìn không thấy đáy, Vân Khê trầm mặt, quanh thân lạnh lẻo nhích ra phía ngoài. Chưa có sự cho phép của nàng đã đụng vào thân thể của nàng, quả thực là muốn chết!

Hai tay nắm chặc, toàn thân cao thấp mỗi tầng da thịt đều bị vây ở trạng thái căng cứng, nàng rất sợ mình nhịn không được, lập tức giết chết hắn ngay.

Trắc phi Thái tử La Ý Liên đi cùng nha hoàn, từ cửa đại môn bước vào, xa xa nhìn thấy được một màn thái tử đang vì Vân Khê lau nước. Thái tử cười ôn hòa, động tác rất là nhẹ nhàng, ánh mắt nhìn nàng kia, rất là mập mờ.

Trong lòng, sự đố kị từ từ thiêu đốt, nàng đang muốn xông lên trước chất vấn, lại được nha hoàn bên cạnh kéo lại, ở bên tai nàng nói nhỏ mấy tiếng, mới khiến La Ý Liên hơi giảm cơn giận, ẩn nhẫn tức giận.

"Thái tử điện hạ, thần thiếp đã tới chậm, kính xin thứ tội." Đôi mắt đẹp chuyển động, không có hảo ý từ trên người Vân Khê quét qua, ánh nhìn sắc bén chớp động.

Nam Cung Tỉ giống như mới vừa vặn phát giác, liền ngừng tay, nhẹ nhàng cười nói: "Ái phi a, làm sao tới trễ như thế?"

Thanh âm La Ý Liên hờn dỗi, mềm mại không xương tựa vào trong ngực Nam Cung Tỉ : "Thái tử điện hạ, đường muội Mạnh Dao của ta ở Vân gia bị ủy khuất, cùng mẹ nàng trở về tướng phủ. Ta đây làm Đường tỷ cũng phải đi quan tâm thăm hỏi nàng ta một chút chứ?"

"Ái phi nói là muội muội của Vân đại tiểu thư, Vân Mạnh Dao sao?" Nam Cung Tỉ đưa qua một ánh mắt có thâm ý khác thường , nhưng ngay sau đó ánh mắt lại thờ ơ dời đi chỗ khác.

"Đúng vậy! Mạnh Dao từ nhỏ biết điều hiểu chuyện, đối đãi người khác cũng lễ phép, làm sao có thể làm ra chuyện khác người? Chắc có người không muốn nàng sống tốt, cố ý ở bên ngoài tung lời đồn, để chửi bới Mạnh Dao." La Ý Liên quăng cho Vân Khê một ánh mắt hàm chứa lãnh ý khinh miệt, hừ lạnh nói, "Mạnh Dao băng thanh ngọc khiết, dáng vẻ ít người có, nhưng lại có người một chút lễ giáo cũng đều không hiểu, đến nơi này còn thích câu dẫn nam nhân, cùng nam nhân sinh hạ dã chủng. . . . . ."

Nhìn đôi môi đẹp của La Ý Liên liếng thoắng không ngừng, thật giống như một con cọp mẹ có miệng to như chậu máu đang giương nanh múa vuốt, Vân Khê tưởng tượng thấy hình ảnh thú vị như, không khỏi toét miệng ra cười, cười đến cực kỳ sáng lạn.

Thiên tài nhi tử và mẫu thân phúc hắcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ