[Fanfic][ChanBaek] Yêu Lầm Cưới Sai [Chương 41]

Start from the beginning
                                    

Qua tới năm thứ năm, hai người họ kết thúc những chuyện cãi vã vặt vãnh và ngục tù hôn nhân bằng tờ giấy ly hôn.

Chị của Biện Bạch Hiền khuyên nhủ cả hai mãi không được, đành để họ tự tiện quyết định.

Sau ba lần mời hầu tòa để hòa giải, cuối cùng hai người vẫn được giải quyết thủ tục ly hôn. Những lần gặp nhau ở tòa án, Đào Khả Như không thèm nhìn mặt Biện Bạch Hiền. Cậu cũng tìm cách né tránh để khỏi phải thấy cô.

Biện Bạch Hiền giao lại căn nhà cùng một mảnh đất do hai vợ chồng trong thời gian sống cùng nhau mua được, và một nửa số tiền có trong tài khoản của cậu. Hết tình nhưng còn nghĩa. Tiền bạc là vật ngoài thân, giao cho cô nhiều như vậy cũng coi như đền đáp lại công cô đã chăm sóc mình suốt thời gian năm năm chung sống. Cậu đã nếm trải qua hạnh phúc rồi kết thúc bằng đau thương.

Mối tình kéo dài từ năm đầu đại học cho tới khi ra trường rồi đi làm của cậu đã kết thúc như vậy. Kết thúc một cách triệt để, bởi cả hai đã nói sau khi ly hôn sẽ không nhìn mặt nhau nữa. Cậu chán cô, cô chê cậu. Không còn tình yêu, ngay cả tình bạn cũng không còn.

---------

Biện Bạch Hiền thuê nhà ở. Cậu không mua nữa là vì cảm thấy mua rồi cứ một mình độc lai độc vãng về duy nhất một chốn, thà cứ thuê, sau đó không thích căn này thì thuê căn khác, hoặc để sau này có bạn gái mới hay kết hôn lần nữa thì để cô gái đó chọn nhà. Nhưng nghĩ là nghĩ vậy, chứ cậu cũng không còn hứng thú gì với hôn nhân nữa rồi.

Gần đây cậu rất hay mơ thấy Phác Xán Liệt. Đã năm năm không còn nhìn thấy hắn, nghe tin tức về hắn, cậu hoàn toàn quên mất đã từng có người này xuất hiện trong cuộc sống của mình.

Cậu mơ thấy hắn xuống sân bay liền gục ngã, Lương Phúc phải đỡ lấy.

Mơ thấy hắn trằn trọc cảm đêm không ngủ, hút liền mấy bao thuốc lá.

Mơ thấy hắn rơi lệ trong bệnh viện vì mình nhanh chóng rời đi.

Mơ thấy hắn cầm món quà sinh nhật đã tỉ mỉ chuẩn bị dành cho mình trong đau thương.

Mơ thấy hắn lái xe bị tai nạn vì mình.

Mơ thấy hắn bị mình đẩy ngã xuống sàn gãy tay.

Mơ thấy hắn vì mình mà giải thích lý do với ông Phác.

Mơ thấy hắn quỳ xuống trước mặt ông Phác, bị ông đánh nhưng vẫn kiên quyết không về nhà, chỉ khi mình mở lời mới chịu dọn về.

Mơ thấy hắn trong cơn hoảng loạn, mặc kệ hàng trăm người va chạm gây trầy xước, dưới họng súng và dao găm của bọn ám sát trong khách sạn để tìm mình.

Mơ thấy hắn nhẫn nhịn đứng ở đó nghe mình phát tiết sự phẫn nộ.

Mơ thấy hắn hằng đêm thao thức, thấy hắn đau đến vã mồ hôi vì vết thương ở cổ tay do mình gây ra.

Cứ thế mỗi đêm cậu đều mơ thấy một vài hình ảnh như vậy. Đến hình ảnh hắn nhìn bóng lưng mình sau khi ký đơn ly hôn đã khóc rất thảm thương, đột nhiên từ trong giấc mộng tỉnh lại, cậu thấy mặt mình đầy nước.

Phác Xán Liệt, em sai rồi.

-------------

Biện Bạch Hiền trả nhà thuê, một mình dọn đồ lái xe đến khu biệt thự Minh Sương. Không phải là cậu nhớ ra nơi này, chỉ là người chủ thuê biệt thự báo với cậu ông ấy có việc gấp nên cùng vợ con sang Pháp được một tháng, sau khi ổn định rồi mới gọi báo cho cậu để trả nhà, bởi ban đầu ông nghĩ sẽ quay về, thế nhưng giờ không cần nữa. Tiền thuê còn lại ông đã chuyển vào tài khoản của cậu rồi.

Biện Bạch Hiền lúc này mới nhớ ra mình còn có một căn biệt thự. Bởi năm năm qua chưa từng đi tới, cho nên cậu đã quên bẵng đi.

Nơi này vẫn nhộn nhịp và an toàn như cũ, anh bảo vệ cầm chìa khóa nhà của cậu đưa vào máy kiểm tra rồi mới cho vào. Nếu là bác bảo vệ cũ thì có lẽ vẫn còn nhớ mặt cậu, nhưng bây giờ đã thay người mới rồi.

Năm năm đã qua. Cậu từ một thiếu niên 23 tuổi trở thành người đàn ông 28 tuổi.

Khi cậu mở cửa căn biệt thự, trong nhà vẫn sạch sẽ, tựa như cậu quay lại 5 năm về trước, trở về nhà sau khi chơi về khuya. Khi ấy cậu cũng tự mở cửa rồi khóa lại.

Bởi vì người thuê biệt thự của cậu đã trả lại vào tháng trước, cho nên căn nhà vẫn còn sạch sẽ, không dơ bẩn như vẫn nghĩ.

Mọi vật trong nhà vẫn như cũ, không có gì thay đổi. Người chủ mới có lẽ đã thay đổi một số thứ, nhưng sau khi trả nhà thì ông ấy đã sắp xếp lại hình dáng ban đầu, bởi cậu yêu cầu ông ấy không được thay đổi bất cứ thứ gì. Đây là nơi mà cậu đã sống hơn một năm, cùng với một người đã không còn là gì của cậu nữa.

Biện Bạch Hiền run rẩy ngồi xuống sofa. Đây là vị trí hay ngồi của Phác Xán Liệt, kể cả ngày chia tay ấy, hắn cũng đĩnh đạc ngồi ở đây. Cậu vươn tay vuốt ve lưng ghế, tựa như có người đang ngồi tại đó vậy.

"Em yên tâm, đây là lần cuối chúng ta gặp nhau. Sau khi ly hôn rồi, anh tuyệt đối sẽ không bao gi xuất hiện trước mặt em na, ta như trên đi này không có Phác Xán Liệt – Kẻ đã yêu em hết lòng."

Câu nói này vang vọng bên tai cậu, khiến cậu không kìm được mà đau đớn.

Hắn là bởi vì cậu mà cắn răng ký xuống đơn ly hôn. Hắn yêu cậu, nhưng lại chỉ nghĩ cho cậu. Hắn là tổng tài giàu có, muốn bắt trói cậu cả đời ở bên hắn cũng không phải loại chuyện khó khăn gì, nhưng hắn không làm. Chỉ bởi vì hắn yêu cậu nên không muốn ép buộc và gây tổn thương cho cậu. Thế nhưng cậu lại hết lần này đến lần khác làm tổn thương hắn.

Biện Bạch Hiền rưng rưng nước mắt đi vòng quanh căn nhà, mỗi nơi dường như đều hiện hữu hình bóng của Phác Xán Liệt. Trái tim co rút đau đớn từng hồi, phải chăng cậu đã bỏ lỡ điều gì quý giá nhất?

Người ta bảo rằng, có thể bỏ lỡ chuyến tàu, nhưng không thể bỏ lỡ người yêu mình thật lòng. Bởi chuyến tàu này để lỡ thì đợi chuyến sau, còn người yêu thì sẽ không còn nữa. Bỏ lỡ, chính là đánh mất.

[Fanfic][ChanBaek] Yêu Lầm Cưới SaiWhere stories live. Discover now