Chương 27: Vai nam chính trong "GV"...

17.1K 357 59
                                    




Màn đêm thăm thẳm, vắng bóng người, gió ngừng thổi, cây yên tĩnh, bóng tối cộng hưởng tĩnh lặng, có thể làm một người nội tâm đang sợ hãi càng tăng lên gấp bội.
Miệng bị bịt kín, không cách nào lên tiếng kêu cứu, Kiều Văn cảm giác mình lúc này thật sự muốn ngã quỵ, nội tâm rơi vào sợ hãi cùng tuyệt vọng sâu sắc.
"Tên cướp" sau lưng cong lên một chân, dùng đầu gối đè chặt hay tay bị vòng ra sau lưng của Kiều Văn, Kiều Văn sử dụng sức lực toàn thân cũng không thể rút tay ra, chỉ chốc lát sau, hắn nghe được âm thanh thắt lưng bị cởi ra, tiếp đó là tiếng dây kéo bị kéo xuống, Kiều Văn không nhìn thấy tình cảnh sau lưng, nhưng mà không cần nhìn cũng có thể tưởng tượng ra "Tên cướp" là đang cởi quần xuống móc ra dâm côn của mình.
Đúng lúc này, phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng "Rầm", tiếp đến là một tiếng hét thảm, Kiều Văn sợ hết hồn, sức mạnh áp chế mình đột nhiên biến mất, hắn lập tức xoay người lại, còn chưa thấy rõ đến cùng là xảy ra chuyện gì, đã bị một đôi tay rắn chắc, mạnh mẽ ôm thật chặt, lao vào một cái ôm ấp ấm áp.
Đây là ôm ấp của Từ Chính Dương, Kiều Văn không thể quen thuộc hơn nữa, hắn theo bản năng mà dùng sức ôm lấy Từ Chính Dương, chặt chẽ dựa vào trong lồng ngực của hắn, thân thể không thể khống chế run lên.
Hai tay Từ Chính Dương vòng ôm lấy hắn, nhẹ nhàng xoa dịu nói: "Đừng sợ, đừng sợ, không sao rồi, không sao rồi..."
Qua chừng nửa phút, Kiều Văn mới trấn định lại, nơi này quá tối, đôi mắt thích ứng bóng tối xong cũng chỉ có thể nhìn rõ đường nét khuôn mặt, Từ Chính Dương không nhìn thấy vẻ mặt của hắn, trong lòng rất sốt ruột, khẩn cấp hỏi: "Có bị thương tổn chỗ nào hay không? Trên người có nơi nào đau không?"
Kiều Văn bình phục một chút hô hấp của mình, trả lời: "Không có, hắn còn chưa kịp làm gì em, anh đã tới rồi."
Nghe thấy hắn nói như vậy, Từ Chính Dương nhất thời mạnh thở phào một hơi nhẹ nhõm, nhưng mà lửa giận trong lòng vẫn như cũ cháy hừng hực, hắn lấy điện thoại di động ra bật màn hình, mở ra đèn pin, đem tia sáng chiếu vào "Tên cướp" bị hắn đánh ngã trên mặt đất, "Tên cướp" nằm trên đất không nhúc nhích, nhìn bộ dáng là đã ngất đi rồi, hắn luyện qua quyền anh, ra quyền rất nặng, cú đấm vừa nãy là đánh vào huyệt thái dương của "Tên cướp", không xỉu mới là lạ!
Mượn ánh đèn pin của điện thoại di động, Kiều Văn rốt cục thấy rõ bộ mặt thật của "Tên cướp", nhất thời đồng tử co rụt lại, không thể tin nhẹ giọng kinh hô: "Là hắn! ?"
"Ai?" Từ Chính Dương liền vội vàng hỏi.
Kiều Văn đè xuống kinh ngạc trong lòng, giải thích: "Chính là vị giáo viên lúc trước theo đuổi em, giáo viên của học viện điện tử, Hạ Quân."
"Chết tiệt!" Từ Chính Dương mắng: "Thằng cặn bã này chính là cái tên cóc mà đòi ăn thịt thiên nga kia?" Hắn cầm điện thoại đi tới bên người Hạ Quân đã ngất đi, nhấc chân đá đá mặt của hắn, cười lạnh nói: "A! Không chiếm được liền muốn cường bạo, thật sự là một tên vô liêm sỉ!"
Mắng xong câu này, nụ cười gằn trên mặt hắn tức thì thu liễm đến không còn một mống, thay vào đó là cực độ hung ác cùng căm hận, trong đôi mắt dâng lên lệ khí, hắn giơ chân lên dùng đế giày đạp vào mặt Hạ Quân, từ từ tăng thêm lực đạo dưới chân, đem mặt Hạ Quân dẫm đến vặn vẹo biến hình.
Kiều Văn nhận thấy không đúng, mau chóng tới nắm lấy cánh tay của hắn, đem hắn từ bên người Hạ Quân kéo ra: "Anh bình tĩnh đi, lại đạp nữa đầu của hắn sẽ bị anh đạp vỡ."
Từ Chính Dương cắn răng nghiến lợi gầm nhẹ nói: "Mẹ nhà hắn đồ lão già vô liêm sỉ, lại dám chạm vào người của ông đây, ông giết chết hắn, đem đầu hắn đạp vỡ lấy cho chó ăn!"
Kiều Văn vừa nãy được an ủi, hiện tại ngược lại lại đi an ủi hắn: "Anh đừng kích động, nếu giết chết hắn, anh với em đều sống không yên, em thật sự không có chuyện gì, không sứt mẻ cũng không bị đụng tới, một điểm thương tổn đều không có, anh bình tĩnh đi a!"
Mấy câu này của hắn thành công làm cho Từ Chính Dương tỉnh táo lại, hai người ôm thật chặt lặng yên đứng một lúc, Từ Chính Dương nói: "Được, anh đưa em về kí túc xá, đi thôi!"
Kiều Văn nhìn Hạ Quân nằm trên đất hôn mê bất tỉnh một chút, do dự nói: "Vậy hắn xử lý như thế nào? Dù sao là anh động thủ đánh hắn, chờ hắn tỉnh lại có thể báo cảnh sát hay không?"
Từ Chính Dương cười gằn, nói: "Cho hắn cũng không dám! Chính hắn làm loại chuyện xấu xa này, chỗ nào còn dám báo cảnh sát?" Thấy Kiều Văn còn đang do dự, Từ Chính Dương kéo hắn rời đi: "Được rồi, đừng để ý đến hắn, đã muộn lắm rồi, nhanh về tắm rửa đi ngủ."
Trở về kí túc xá, Từ Chính Dương để Kiều Văn đi tắm trước, sau khi tiếng nước vang lên trong phòng tắm, hắn đi tới ban công gọi một cú điện thoại, điện thoại vừa thông, trên mặt của hắn liền nổi lên tàn nhẫn.
Cúp điện thoại xong, Từ Chính Dương cởi hết quần áo đi vào phòng tắm, nhìn thấy Kiều Văn ngơ ngác đứng dưới vòi sen, biểu tình trống rỗng, thật giống như mất hồn, Từ Chính Dương căng thẳng trong lòng, đi nhanh đến phía sau ôm lấy hắn, cười trêu nói: "Sao lại ngốc nghếch đứng xối nước vậy? Có phải cố ý tắm lâu như vậy, là để chờ ông xã tiến vào tắm cùng với em không? Hửm?"
Kiều Văn phục hồi tinh thần, nhấc chân không nặng không nhẹ đạp mu bàn chân của nam nhân một chút, nói: "Ít tự kỷ đi!"
Từ Chính Dương sung sướng cười ha ha, đổ sữa tắm ra tay, nói: "Đến, ông xã giúp em tắm."
Bàn tay to dính sữa tắm, bắt đầu từ xương quai xanh của Kiều Văn chậm rãi trượt xuống phía dưới, mỗi một lần quét qua một tấc da thịt, liền có một đoàn bọt xà bông lưu lại, thời điểm bàn tay trượt tới ngực, ngón tay cố ý ở trên đầu vú khều qua lại ba bốn lần, tiếp đó, một bàn tay dừng tại trên ngực xoa qua xoa lại, một cái tay khác từ từ lướt qua cái bụng bằng phẳng, lách qua trụ thịt phía dưới, chếch ra ngoài quỹ đạo trượt tới bắp đùi trong... Này vốn không phải giúp người tắm rửa, mà là đang âu yếm, đang đốt cháy dục vọng.
Kiều Văn hoàn toàn không ngại Từ Chính Dương mượn danh nghĩa hỗ trợ tắm ăn đậu hũ hắn, hắn vừa mới trải qua một hồi mạo hiểm cường bạo không thành, tâm tình mới từ trong sợ hãi cùng tuyệt vọng vô hạn thoát ra, bây giờ tựa vào người Từ Chính Dương, hắn chỉ cảm thấy cực kỳ an tâm, Từ Chính Dương mỗi một lần xoa nắn, cũng có thể làm cho hắn thêm một phần thả lỏng.
Từ Chính Dương háo hức ve vuốt thầy Kiều, kỳ thực cũng là đang châm lửa cho mình, thân thể người yêu trần truồng dựa vào trong lòng, hắn có thể nào không bị phân tâm, mơ tưởng viển vông? Khí trời nóng bức, bọn họ tắm rửa bằng nước lạnh, nhưng mà dục vọng trong cơ thể Từ Chính Dương càng rực cháy, côn thịt đã hoàn toàn cứng rắn, không thành thật để ở khe mông của thầy Kiều trượt đến trượt đi.
Nước lạnh, nhưng thân thể của đàn ông là nhiệt nóng, côn thịt cứng rắn cũng nóng rực, mỗi một tia nhiệt độ đều đang câu dẫn Kiều Văn, ước số dâm đãng trong cơ thể hắn đang rục rịch.
Từ Chính Dương rõ ràng cảm giác được người trong ngực đã động tình, vội vã thêm dầu vào lửa, một tay nắm chặt trụ thịt đã nửa cương của thầy Kiều nhẹ nhàng vuốt ve, cắn lỗ tai của hắn dụ dỗ: "Bảo bối, thoải mái sao? Muốn cùng ông xã làm tình sao? Hửm?"
Kiều Văn khó nhịn nhẹ giọng rên rỉ một tiếng, chân ở trên sàn nhà bóng loáng trượt tới lui, một chút lại thoáng gạ gẫm mu bàn chân của Từ Chính Dương.
Từ Chính Dương không hề tiếng động nở nụ cười, hắn biết, bảo bối của hắn đã bắt đầu phát tình!
"Bảo bối thật dâm đãng, ông xã liền thao em!" Hắn cắn lỗ tai Kiều Văn ôn nhu nói.

Làm Một Pháo Yêu Ngươi LuônWhere stories live. Discover now