Chương 7: Song song

3K 278 13
                                    

Tôi nằm mơ màng trong kí túc xá, có thể thấy rõ sự lo lắng một lần nữa hiện lên gương mặt Susan. Bồ ấy chườm khăn nóng cho tôi, sau đó lại bắt đầu cầu nguyện Merlin. Liếc nhìn chiếc đồng hồ lấp ló ngay cạnh bàn, bây giờ mới chỉ hai giờ sáng. Tôi rất muốn cử động và bảo rằng mình không sao, nhưng cơ thể tôi không cho phép. Nó nặng trĩu, tôi có thể nghe rõ hơi thở nặng nhọc của mình. Chả biết vì sao, một lần nữa tôi lại chìm vào giấc mơ.

Tôi đoán được là tôi đang mơ, nhưng nó chân thật. Liệu tôi sẽ trở về với gia đình mình chứ, trở lại những ngày tháng cặm cụi với hàng đống tài liệu ôn thi đại học. Tôi cá rằng chuyến tham quan của tôi đến đây là hết rồi.

Ngôi nhà quen thuộc hiện ra, là chiếc ti vi đang phát lên bộ phim quen thuộc Harry Potter và tên tù nhân ngục Azkaban. Tôi hốt hoảng, kia vẫn là tôi ngồi đó.

- Ngừng bất ngờ đi, chúng ta có chuyện cần nói đó.

Chính tôi, người đang ngồi đằng đó lên tiếng. Và cô ta... nói với tôi? Tôi đang nói chuyện với chính bản thân mình. Chậm chậm lại gần và ngồi lên chiếc ghế quen thuộc, thước phim thì vẫn đang được chiếu.

- Cô? Tôi? Chuyện gì?

Mọi từ ngữ cứ như mắc nghẹn ở cổ, có quá nhiều câu hỏi, quá nhiều điều xảy ra và tôi chẳng biết bắt đầu từ đâu.

- Norad Jones, là tôi.

Tôi mở to mắt, ngạc nhiên. Cô ta thì cười nhếch mép, hoá ra mọi thứ không phải là một giấc mơ dài hạn.

- Chả hiểu kiểu gì mà tôi lại bị cuốn tới cái nơi quái quỉ này. Nhưng cũng hay đó, có nhiều thứ không cần phải dùng bùa chú mà vẫn trông như ma thuật. Chắc cô đang thắc mắc đây là đâu, đây là tiềm thức của chúng ta.

Phong thái của Norad Jones khiến tôi liên tưởng đến Slytherin không nhiều cũng ít. Cô ta tự tin, tham vọng và trông như biết làm chủ mọi thứ. Trái ngược hoàn toàn so với tôi.

- Tại sao tôi lại ở đây? Chúng ta... làm sao để trở lại?

Cô ta cười, đôi mắt nâu đỏ hướng thẳng về phía tôi khinh miệt.

- Đúng là một tên Hufflepuff ngu dốt. Mày nghĩ nếu tao biết thì tao vẫn ở nơi này à?

Tôi thở hắt, cái quái gì? Cô ta như một kẻ điên và xả hết bực tức vào tôi.

- Vậy là tao phải tiếp tục sống cuộc sống của mày à? Chắc mày nghĩ tao thích lắm ha, phải chịu nỗi đau vừa tỉnh lại là hay tin ngã chổi phải nằm nhà mấy ngày. Rồi phải thu dọn tàn cuộc cho mày, mày sống lỗi với nhà Hufflepuff vậy nên tao rất tò mò là tại sao chiếc nón phân loại lại phân cho mày như vậy đó. Rồi sao, mày nghĩ tao cũng yếu đuối và hiền lành như các Hufflepuff khác à. Không đâu Norad, tao sẽ đấm mày nếu như mày cứ hành xử như một đứa khốn khiếp đó.

Norad cau mày, có lẽ cô ta không nghĩ tôi sẽ nói thế. Tôi cũng vậy, tôi không nghĩ tôi sẽ hét vào mặt đứa cho mình mượn cuộc sống mấy tuần nay.

- Linh, ôi cái tên xấu xí mà hằng ngày tao phải nghe. Còn tao, chắc là tao vui vẻ khi tỉnh dậy được biết là bản thân bị điện giật? Xung quanh thì toàn là lũ Muggle. Khi tao hỏi về Hogwarts thì bọn chúng nghĩ tao bị điên? Chắc mày không biết tao đã điên cỡ nào khi cố gắng thích nghi với nơi này. Đêm nào tao cũng ở đây đợi mày để-

[ Đồng Nhân Harry Potter ] If You And MeWhere stories live. Discover now