Bịch!

Hắn vừa nói xong những lời này, cơ thể rũ rượi, đổ sầm xuống mặt đất.

Bạch y nữ tử cau mày, thu ngón tay lại, lẩm bẩm nói trong miệng: "Diệu Yên ...... Diệu Yên ...... cái tên này như thế nào mà quen đến vậy ......" Ngữ khí nàng dần dần phát lạnh: "Vì sao mà ta vừa nghe thấy cái tên này, trong lòng lại sinh ra nhiều nộ khí như vậy!"

Đôi mắt của nàng đã hoàn toàn phát lạnh, lạnh lùng liếc mắt nhìn Diệu Nghiêm, thản nhiên nói: "Ai bảo ngươi xui xẻo ...... Chỉ trách ngươi không nên kêu cái tên này, ta vừa nghe thấy cái tên này, trong lòng thấy không thoải mái." Nói xong, nàng nhẹ nhàng điểm một cái ......

Bách một tiếng, Diệu Nghiêm như bị điện giật, đột nhiên bay bảy tám thước, đụng sầm vào một khối nham thạch, trên đầu vỡ toác một lỗ, máu tươi phun ra, đã khí tuyệt thân vong.

Chúng tăng nhân bên cạnh lúc này mới "A nha" một tiếng, trông thấy phương trượng đã chết đều sợ tới mức hai chân mềm nhũn. Cho dù lá gan có lớn đến mấy đều một mạch chạy xuống dưới chân núi.

Nữ tử cũng không ngăn trở, vẫn nhíu mày, miệng chậm rãi niệm "Diệu Yên, Diệu Yên ......" Nàng hốt nhiên quay đầu liếc mắt nhìn Diệu Tâm.

Diệu Tâm giờ phút này đã sợ tới mức choáng váng, mắt thấy sư huynh trong nháy mắt chết oan uổng, vừa rồi đau đớn như bị kim châm, cũng quên đi. Vốn vừa rồi hắn chạy phía trước, đột nhiên thấy một bạch sắc nhân ảnh xuất hiện trước mặt! Chuyện này kể ra quả thực là gặp quỷ! Trên sơn lộ rộng lớn này, xa xa nhìn lại, căn bản là không có lấy nửa bóng người, nhưng đến khi hắn chạy tới trước mặt, nhân ảnh này lại tựa như vô hình liền bất chợt xuất hiện, dường như vẫn ở chỗ này. Chưa cần đợi mình áp sát tới, bạch y nữ tử chậm rãi quét tay áo, chính mình liền bị ném ra xa, rắc rắc vài tiếng, xương cốt sợ rằng đều đã gãy đoạn. Giờ phút này hắn tận mắt thấy sư huynh thảm tử, nữ sát tinh này lại đột nhiên quay đầu nhìn về phía mình ......

"Ngươi? Ngươi tên là gì?" Bạch y nữ tử nhàn nhạt hỏi.

"...... cách cách cách cách ......" Diệu Tâm sợ tới mức răng đánh vào nhau lập cập.

Bạch y nữ tử nhíu mày, sầm mặt: "Ta hỏi ngươi thế, sao không trả lời?" "Cách cách cách cách cách cách ......" Diệu Tâm đột nhiên cũng không biết lấy đâu ra một cỗ dũng khí, cuồng loạn rống to lên một tiếng: "Yêu nữ giết người, đi tìm chết đi!" Đột nhiên hắn tung người lên, ngón tay nhanh chóng kết thành một thủ ấn, chợt từ đầu ngón tay phát xuất một đạo hỏa diễm!

Đây chính là phật môn phật pháp "Niêm hoa vi tiếu" hôm qua hắn từng thi triển tại Phục Hổ Tự, lúc cùng Quan Nguyệt thiền sư đấu phép. Giờ phút này pháp lực toàn thân chợt bộc phát, thi triển ra, chính là cấp bách liều mạng.

Hoả diễm trong nháy mắt đã cuộn tới trước mặt bạch y nữ tử, nàng không hề cử động, thậm chí một chút ý tứ tránh né cũng không có, chỉ nhẹ nhàng giương đầu ngón út lên. Ào một tiếng, hoả diễm đột nhiên đảo chiều quay lại, thế đến so với thế đi càng thêm mãnh liệt! Diệu Tâm đừng nói là không phòng bị, cho dù hắn có phòng bị, như thế nào nhanh chóng né tránh được?

Truyen Sac HiepWhere stories live. Discover now