Chương 64: Mỹ nhân trong thiên hạ (1)

69 3 0
                                    

Quận Ai vương là ai? Lưu Tích Nguyên thì có liên quan gì đến hoàng thất Đại Việt?

"Quận Ai Vương là con trai cả của vua Thái Tổ, nếu tính theo vai vế thì trẫm phải gọi ông ấy là bác. Ông ấy mất trước khi trẫm chào đời. Cũng như Ức Trai tiên sinh, trẫm chỉ biết đến ông ấy qua lời người đời sau kể lại. Ông ấy sát cánh cùng vua Thái Tổ từ những ngày cờ khởi nghĩa Lam Sơn mới dựng, bao phen không tiếc thân mình vì đại nghiệp chống ngoại xâm, lại là một người có hùng tài trị quốc, chỉ tiếc cuối đời thần trí không minh mẫn, bị phụ hoàng phế bỏ vương vị rồi cứ thế biến mất mà không một ai nhắc tới nữa."

Cũng lâu lắm rồi Tư Thành mới lại nhắc tới Quận Ai vương Lê Tư Tề. Lần gần đây nhất, năm ấy ngài mười hai tuổi, thái hậu đã vô tình nhắc tới một người anh trai của tiên đế. Câu chuyện chỉ gợi mà không kết, Tư Thành tò mò hỏi thêm thì bị thái hậu quở trách, như thể cái tên Lê Tư Tề là một điều cấm kị vậy. Vì lòng hiếu kì, Tư Thành đã dò hỏi thầy dạy học và tìm đọc sử kí ghi chép về giai đoạn hai mươi năm trước đó. Ngài nhận ra Quận Ai vương Lê Tư Tề là một người xuất sắc, và nếu năm ấy vua Thái Tổ không phá lệ lập con thứ làm thái tử, có lẽ ngai vàng ngày hôm nay đã thuộc về con cháu của ngài ấy rồi.

Huyên tiếc nuối thở dài. Thái Tổ, Thái Tông sẽ mãi là những vị vua anh minh trong lòng con dân Đại Việt. Nhưng còn Lê Tư Tề, ông ấy cũng không đáng bị lịch sử phủ nhận như một kẻ điên, vì lí do gì thì cũng không đáng!

Nhưng nỗi hận của Quận Ai vương thì có liên quan gì tới cha nàng? Vì sao Nguyễn Trãi phải tìm mọi cách để lưu lại dòng chữ này? Trừ khi...

Trừ khi hai chữ "rửa hận" ấy có liên quan đến cái chết của vua Thái Tông!

Vua Thái Tông là người đã phế bỏ vương vị của Lê Tư Tề và giam lỏng ông cho đến lúc chết, để rồi cuối cùng, vị vua ấy chết bất đắc kì tử, kéo theo mối họa diệt tộc cho người nhà họ Nguyễn.

Huyên băn khoăn hỏi:

"Vậy còn Lưu Tích Nguyên, chàng có biết hắn là ai không?"

Tư Thành lắc đầu. Đó là một cái tên xa lạ. Quận Ai vương mất khi ngài còn chưa chào đời. Nguyễn Anh Vũ đeo đuổi vụ án Lệ Chi viên mười mấy năm, nhưng tất cả những gì y chạm đến vẫn chỉ là một dấu vết mơ hồ. Ân oán của đời đã chấm dứt trước khi những đứa trẻ như bọn họ kịp thấu tỏ.

"Hẳn phải vì một lí do nào đó, tiên sinh mới để lại dòng chữ này. Trẫm không rõ chuyện năm xưa ai đúng ai sai, nhưng nếu có liên quan đến cố nhân của Quận Ai vương, chân tướng này sẽ nghiệt ngã lắm đây."

Nghịch thần giết vua, máu tươi thấm đất, nếu vụ án năm xưa được lật lại, ai có thể bù đắp nỗi oan khiên cho hàng trăm người nhà họ Nguyễn?

"Việc trẫm lo không phải là có kẻ nhằm vào trẫm, mà là có kẻ muốn nhằm vào các con của trẫm. Con của nàng, của Liên tiệp dư, còn cả đứa trẻ sắp chào đời của Lâm tài nhân nữa... Bọn trẻ còn quá nhỏ để phải trả giá cho những ân oán vô nghĩa này. Việc của người lớn, cứ để người lớn chúng ta tự giải quyết với nhau đi!"

Sắc mặt của Huyên thoáng đổi khi Tư Thành nhắc đến đứa trẻ trong bụng Lâm Vũ Linh. Nhưng nàng kịp thời giấu đi và ôn tồn đáp:

Thiên hạ kỳ duyên [Cảm hứng lịch sử, cung đấu, báo thù] - Phần 2Where stories live. Discover now