Acquaintance (1)

600 72 12
                                    

 Vào lúc tầm nhìn anh hoàn toàn chìm trong bóng tối, hàng loạt sợi dây leo phá tung bức tường thịt đè người suýt xoát dừng trước ngực anh vỏn vẹn vài phân, không biết do may mắn hay chủ nhân nó thực sự tính toán như thần, dùng hai phần ba số dây leo xiên đám mermaid thành mấy cây xiên thịt đúng nghĩa, hất văng đám đói khát muốn xâu xé ăn thịt anh dạt về hai phía, chuẩn xác tóm chặt anh kéo mạnh lên. Một vùng nước lặng nhoáng chốc bị nhuộm đỏ au, máu tươi tanh tưởi ồ ạt chảy không ngừng hệt dòng thác lũ những ngày bão về doạ đám người cá còn sống sợ xanh mắt cuống quít tránh né mớ dây tàn sát, hung dữ rít gào thị uy.

 Có vẻ Joong thật sự cố gắng hết sức vớt cái mạng nhỏ của Pond từ tay lũ cá ăn thịt, hắn quăng anh ầm vang trên bờ hại vách đá nứt toác vỡ vụn mấy mảnh rơi xuống, Pond cuộn người giảm thiểu diện tích va chạm, khó chịu hộc chút nước bẩn trong miệng nhổ đi. Tuy thiếu oxy thời gian dài nhưng phản ứng không hề chậm chạp chút nào, anh tốn nửa phút kéo tinh thần bản thân dưới đáy vực trở lại mặt đất, không ngại quần áo ướt sũng bẩn thỉu lập tức đạp nước nông ngang mắt cá chân lao tới gần chỗ Joong đang ngồi.

 "Ổn không?"

 Joong gật đầu đáp lại câu hỏi, ủ rũ vẫy "đám nhỏ" nhà mình hất văng mớ thịt cá dính sót, hậm hực nhúng xuống nước rửa đi rửa lại mấy lần. Trời mới biết hắn bị OCD đấy, riêng cảm giác dính nhớp trên tay đủ khiến hắn buồn nôn mấy lượt, mới nãy giết quái do tình huống ép buộc không thể không động thủ, xiên con nhà người ta nhiệt tình xong chính hắn tự ép mình lợm họng luôn.

 Anh trầm ngâm quan sát mớ tóc đã chuyển quá nửa sang màu xanh lá cây của hắn, nhạy bén phát hiện ngoại trừ hai sợi dây hắn sử dụng để cuốn eo mình thì toàn bộ những tua còn lại đều mọc gai nhọn tua tủa. Trước đây dây leo thuộc về Joong vẻ ngoài hoàn toàn vô hại, thậm chí xúc cảm lúc sờ không tồi chút nào. Vậy nhưng hiện tại nó chân chính hiển hiện sự uy hiếp của vũ khí lạnh sát thương cao, nội bề ngoài thôi cũng hiểu kẻ ngu ngốc gây chiến khẳng định vô pháp lành lặn thoát khỏi phong cách tấn công dồn dập cuồng ác khát máu hiếm có khó gặp này.

 Một tên hướng nội và một tên nửa câm đương nhiên chẳng kiếm được nhiều chuyện giao lưu, anh đưa mắt xem thử cửa hang bên mé trái. Nếu không tận mắt chứng kiến thì làm gì ai dám khẳng định dưới đáy hồ Tử thần vô cớ xuất hiện một hang động cổ xưa. Vách đá ẩm ướt trơn nhớt dính đầy rêu xanh cùng tảo biển mới nãy Joong phát hiện gần lối vào, khói lạnh mờ mờ ảo ảo quanh quẩn vây ngập không gian hệt chốn mộng cảnh ít ai tưởng tượng ra.

 Joong tò mò dùng dây leo chọt chọt bức tượng điêu khắc người cá được khảm trên vách đá, trái ngược với sự xám xịt u ám xung quanh nó giống hệt viên ngọc quý ẩn mình giữa sỏi đá, dẫu im ắng e ấp giấu thân nơi góc nhỏ vẫn khiến người ta phải chú ý đến mình. Hình như chủ nhân hang động tốn không ít tâm tư chế tạo nó, tuy chỉ là bản thu nhỏ nhưng đường nét linh hoạt sống động, cảm giác nó không phải vật chết mà là một nhân ngư hàng thật giá thật đang say giấc ngủ chờ đợi người hữu duyên tới đánh thức.

 "Xem nè, nhân ngư ..."

 Hắn hào hứng dùng dây leo chạm nhẹ vai anh thông báo, Pond nhướn mày thu ngắn khoảng cách tiện giúp bản thân quan sát kĩ hơn. Đây quả thực chính xác nên dùng "nhân ngư" để miêu tả, bởi vì khác hẳn đám mermaid xấu xí muốn chọc mù mắt đối phương, phiên bản tượng đá xinh đẹp yêu kiều không điểm chê, đuôi dài mỹ miều, vòng eo thon gọn, nét mặt thanh thoát, hoàn toàn xứng đáng hai chữ "mỹ nhân", cũng 100% trùng khớp hình tượng người cá quen thuộc trong nhận thức nhân loại.

[PONDPHUWIN - JOONGDUNK] HALLUCINATIONNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ