Clue (2)

437 62 14
                                    

Rầm.

Tiếng động bất thình lình dội đến khiến Dunk giật bắn người, cậu ngay lập tức lùi xa vách chắn giữ khoảng cách an toàn, cõi lòng run bắn hoảng sợ. Không thể nào, rõ ràng lần này cậu còn chưa bấm nút, tại sao đám quái vật bên trong đã tỉnh giấc rồi?

Đương nhiên tình thế không cho cậu kịp suy nghĩ nhiều, trên mặt chắn dần dần bị lực chấn rung từng hồi, vài đường nứt ngoằn ngoèo lan rộng hệt mạng nhện biểu hiện chỉ cần thêm đôi ba lần chịu tác động nữa thôi nó liền bỏ mình nứt tung vỡ toác, chân chính mở rộng cánh cửa chào đón lũ quái vật quay trở lại thế giới loài người, mở ra thời kì chém giết đẫm máu mới.

Cậu tóm tay Phuwin kéo em về sau mình, não nhỏ hoạt động hết công suất tìm kiếm phương pháp ổn thoả giảm thiểu tối đa nguy hiểm, cậu hiểu nếu mình để lộ thông tin, người thông minh như em nhất định phát hiện điểm không ổn ở đây, nhưng bây giờ cậu không đủ thời gian lo chu toàn mọi thứ, chỉ đành đánh liều tin tưởng giấc mơ chân thực kia, nhanh chóng lên tiếng.

"Earth, Phuwin, phía sau vách ngăn chứa quái vật. Đều không phải thứ dễ chơi đâu, chúng ta rời khỏi đây, phong toả cửa hầm trước."

"Tôi chặn sau cùng, hai cậu đi mau." Rada dò mối nguy của người phản tổ phát huy ngay tắp lự, dù chưa nhìn thấy lũ quái vật sau vách chắn hình dạng ra sao, tuy nhiên giác quan thứ sáu gióng còi báo động không ngừng nghỉ to gan lớn mật cảnh báo giúp anh biết, Dunk nói thật, những thứ đang cuồng nộ đòi thoát khỏi lồng giam kia, bọn họ ba người hoàn toàn đánh không lại.

Phuwin cùng Dunk cũng biết bản thân mình dễ kéo chân sau Ata, không dong dài tức thì quay đầu bỏ chạy, tiếng va đập ngày một to hơn hại trái tim nơi lồng ngực cả hai đập ầm vang, dự cảm mối nguy đe doạ tính mạng cận kề làm cậu nín thở tới mức mặt đỏ bừng, bàn tay run lẩy bẩy quan sát cơ quan mở cửa trên vách đá.

Mở được, đồng nghĩa đóng được. Tiếc rằng tình huống cấp bách thường không chiều lòng người, cậu ngâm cứu ba phút đồng hồ vẫn chẳng tìm đúng cách đóng cửa tầng ngầm. Earth lo lắng nép người quan sát tình hình bên trong, dường như thời hạn chót sắp kết thúc, anh quả quyết kéo mạnh tay Dunk, trầm giọng khuyên bảo: "D.Dunk, chúng ta đi thôi. Không kịp rồi...."

Vốn dĩ cậu suy tính dùng căn hầm ngăn chặn thế tấn công lũ quái vật một lát câu kéo đủ thời gian để ba người chạy trốn, bằng không dựa vào tốc độ người sau biến dị cùng sức mạnh khủng bố đọng sâu nơi biển kí ức ấy, trình độ đua xe F1 giành quán quân của Earth cũng vô pháp né tránh đòn tấn công dồn dập gần mười tên quái đuổi giết.

Hai mắt cậu gấp tới độ hơi hồng hồng khẽ khàng đáp lời Earth, ba thân ảnh liều mạng lao băng băng vượt qua dãy bậc thang ẩm ướt trơn trượt, hàng loạt vũng máu sền sệt vì động tác di chuyển vội vã mà dính tung toé trên giày quân đội, thậm chí ống quần Phuwin đã nhuộm một mảng đỏ nâu ghê mắt, vậy nhưng chẳng ai còn tâm trí quan tâm xem quần áo bản thân gọn gàng sạch sẽ hay không, tất cả liều mạng cắm đầu chạy, giành giật từng giây phút lôi mình tránh khỏi hiểm nguy.

"A..."

Dunk hét nhỏ một tiếng, loạng choạng ngã ụp người xuống đất, do quá trình di chuyển đế giày dính quá nhiều chất lỏng trơn trượt khiến cậu không thể kiểm soát tốc độ, xúi quẩy trượt ngã. Bàn tay gầy gò trắng nhợt theo quán tính chống xuống đất giảm thiểu khả năng ngộ thương bị đất đá rạch đường dài, máu tươi ồ ạt từ miệng vết thương chảy dọc ngón tay mảnh khảnh hại cậu đau nhe răng há miệng, lồm cồm vội vàng bò dậy.

[PONDPHUWIN - JOONGDUNK] HALLUCINATIONNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ