Chương 31

2 1 0
                                    

Dưới chân dãy núi Alps của Thụy Sỹ có một ngôi làng nhỏ chừng bốn mươi hộ gia đình, phần lớn người dân trong làng là người già, vì thanh niên đều đã bỏ làng đến thành phố Bern gần đó cả rồi. Người dân trong làng sống bằng nghề chăn nuôi gia súc và làm phô mai. Phong cảnh thiên nhiên tươi đẹp nhưng buồn, nhất là vào mùa lạnh, và mùa lạnh thì kéo dài suốt nửa năm. Khi đông đến, tuyết rơi ngập làng. Người dân trong làng đều quen biết nhau, họ thường chào nhau bằng một nụ cười và sau đó bắt đầu nói về thời tiết, chủ đề mà họ có thể trao đổi quanh năm, nếu là những người hàng xóm thân thiết thì họ sẽ mời người kia đến nhà ăn bữa cơm tối. Cuộc sống của họ bình yên, đơn điệu và buồn tẻ. Họ hiếm khi đi du lịch mà thường quanh quẩn cả đời trong làng, thỉnh thoảng mới đến các thành phố lớn ở Thụy Sỹ hoặc các nước láng giềng để biết chuyện đó đây rồi lại quay về và bằng lòng với công việc chăn bò vắt sữa.

Cuộc sống khép kín ấy đã có sự chấn động nho nhỏ khi một cặp vợ chồng người Nhật Bản chuyển đến cách đây hai năm. Cả hai đều còn rất trẻ. Người vợ tên là Akina Nakamori, người chồng tên là Keita Nakano. Nakano cả ngày chỉ ở trong nhà, công việc chính của anh ta là điêu khắc các sản phẩm gỗ thủ công để bán cho khách du lịch lấy một khoản tiền nhỏ, công việc phụ là trồng hoa. Dường như Nakano rất đam mê cây cảnh. Vào mỗi buổi sáng cuối tuần anh ta lại lên núi hái hoa Nhung Tuyết về trang trí khắp nơi và biến khoảng sân quanh ngôi nhà nhỏ bé của mình trở thành một vườn cây đủ sắc màu.

Nakamori là một người phụ nữ cương trực nhưng dễ chịu. Cô thích công việc của một người nông dân và thường phụ giúp ông Mario Adorf chăm sóc những con bò sữa. Ông Adorf có một người con gái rất tinh nghịch tên là Martha, lúc hai người mới đến cô bé mới có mười sáu tuổi, bây giờ đã lên tuổi mười tám và sắp sửa rời đến thành phố lớn nhất nước là Zurich để học trường nghệ thuật. Ước mơ của Martha là đi du lịch vòng quanh thế giới, và để làm được điều đó cô đã xin đi làm thêm ngay khi đủ tuổi. Cô còn từng đề nghị được giúp Nakano trong việc điêu khắc, nhưng Nakano từ chối.

Trong mắt của dân làng, vợ chồng Nakano là những người khá khác thường. Họ là người Nhật Bản nhưng chẳng bao giờ kể về đất nước Nhật Bản ngoại trừ những điều rất phổ thông và mơ hồ. Ngược lại, họ hiểu khá rõ về Việt Nam, đất nước mà cứ theo lời họ kể thì hai người đã đến làm việc ở đó một thời gian. Người vợ có thể nói về đất nước này hàng giờ, trong khi anh chồng ngồi tránh ra một góc và im lặng thưởng thức lon bia của mình như người không mấy quan tâm đến thế sự. Gương mặt của người chồng cũng không mang nhiều nét châu Á mà giống như con lai. Nếu chỉ nhìn mặt thì rất khó nhận ra anh ta là người quốc gia hay châu lục nào, tuy nhiên ai cũng phải công nhận rằng gương mặt của Nakano có nhiều nét đẹp rất kỳ lạ, gần như không thể tin được, ngay cả khi anh ta để râu ria xồm xoàm thì từ gương mặt ấy vẫn toát lên một vẻ gì đó gần như thoát tục.

Vào mỗi buổi chiều ngày chủ nhật, họ lại sang nhà Adorf chơi và nghe ông kể về thời gian ông còn làm việc cho một hãng luật ở Berlin. Hồi đó Adorf còn trẻ và nhiều nhiệt huyết, nhưng sau này ông đâm chán cuộc sống náo nhiệt chốn thị thành, ngược lại ông lại nảy ra lòng khao khát được làm một người nông dân và đó chính là lý do tại sao lại có Adorf chăn bò ngày hôm nay. Ông cùng vợ về làng Stein am Rhein khi đã bốn mươi tuổi, lập nên một trang trại nhỏ, năm năm sau bà Adorf hạ sinh Martha và từ đó đến nay cô bé vẫn là đứa con duy nhất của hai ông bà. Bà Adorf lấy họ theo chồng, còn tên đầy đủ hồi con gái của bà là Beatrice Portinari.Bà là một người phụ nữ gốc Ý rất đẹp và hiền dịu, nghe nói trước đây đã từng là niềm ao ước của bao chàng trai nhưng cuối cùng bà bị thu hút bởi lòng nhiệt tình và chân thành của ông Adorf, hơn nữa bà cũng rất thích cuộc sống ở một nông trại.

Hoàng tử QuỷWhere stories live. Discover now