Chương 40.1 - Kẻ cuồng sát

868 94 3
                                    

Sở Nghiêu Nghiêu đã đọc qua nguyên tác, nhưng những lời thiếu niên này nói trong nguyên tác lại chưa từng đề cập qua. Nàng chớp mắt, nhất thời có chút không phản ứng kịp.

Trong nguyên tác nói, Trụy Ma Uyên là do tu sĩ thượng cổ nhập ma, dư ba thần thức tạo thành nơi đó, còn lại thì không nhắc tới. Hơn nữa khi ở Vân Trung Thành, từ lời của Mộc Lưu Vân và Tạ Lâm Nghiễn mơ hồ có thể nhìn ra, Tạ Lâm Nghiễn tựa hồ đang đối địch với thiên đạo. Thiếu niên ở trước mặt còn nói, trước kia có một vị thiên địa cộng chủ phân chia thành hai bộ phận, một cái trở thành thiên đạo, một cái khác thành Trụy Ma Uyên.

Nếu đem những tin tức này liên hệ lại, cũng chính là... Trước kia, có một tu sĩ thượng cổ rất lợi hại, là thiên địa cộng chủ, về phần thiên địa cộng chủ là cái gì, Sở Nghiêu Nghiêu cũng không biết. Sau đó hắn sinh ra tâm ma, hoặc là nguyên nhân nào khác, nhân cách bị phân tách. Một nhân cách tạo ra Trụy Ma Uyên, một nhân cách khác làm thiên đạo, chưởng quản phép tắc thiên hạ. Sau đó Tạ Lâm Nghiễn xuất hiện, hắn có lẽ là bị ai đó tổn thượng hoặc là đã trải qua quá khứ bi thảm, dẫn đến hắn đứng về phía tâm ma đối nghịch với thiên đạo.

Sở Nghiêu Nghiêu lại nhìn thiếu niên một chút, trong mắt có ý cười: "Không phải ngươi đến trừ ma ư, vạn nhất kẻ cuồng sát chính là ma ngươi muốn trừ thì sao?"

"Không thể nào, không thể nào!" Thiếu niên lắc phất trần, làm cho ánh nến cũng lắc lư theo: "Cái ta muốn trừ là ma, cho dù hắn giết nhiều người đi nữa thì vẫn là người. Trên người hắn không có một chút ma khí nào, nói hắn chính khí lẫm liệt cũng không ngoa. Nếu không phải vì thanh kiếm kia của hắn, có lẽ ta còn sẽ coi hắn thành sư huynh đồng môn."

Sở Nghiêu Nghiêu hơi sửng sốt, lời này cũng không sai. Nàng đang suy nghĩ có nên nói cho thiếu niên ở trước mặt, kỳ thật nàng cùng phe với cái gọi là "kẻ cuồng sát" để thiếu niên này ném nàng ra, Tạ Lâm Nghiễn xem xét một chút. Dù sao hắn cũng sẽ không làm hại mình.

Do dự một chút, Sở Nghiêu Nghiêu lại không lên tiếng, lỡ như người ta nghe nàng nói mình và Tạ ma đầu là một phe, lập tức nổi lên hứng thú trừ ma vệ đạo, giúp đỡ chính nghĩa, coi nàng thành đồng loã của người xấu mà tiêu diệt thì làm sao? Sở Nghiêu Nghiêu cảm thấy mình tốt nhất vẫn nên giả vờ làm người bị hại, đợi đúng thời cơ lại đi tìm Tạ Lâm Nghiễn.

"Vậy ngươi muốn trừ ma ở đâu? Ngươi đã có kế hoạch chưa?"

Lý Từ Tuyết gật đầu: "Bây giờ là buổi tối, bên ngoài rất nguy hiểm. Hơn nữa ban đêm thực lực của ma vật sẽ tăng lên, đợi trời sáng chúng ta lại ra ngoài. Ta có pháp bảo có thể tìm được ma khí, rất dễ tìm ra nó."

"Ta..." Sở Nghiêu Nghiêu nghĩ mình hẳn nên tìm cớ tách khỏi thiếu niên: "Kỳ thật ta chuẩn bị cùng bằng hữu đến Xích Hỏa Sơn Trang, nhưng sau khi dùng truyền tống trận, không biết tại sao lại đến nơi này. Đạo hữu biết từ đây đến Xích Hỏa Sơn Trang đi như thế nào không?"

"Xích Hỏa Sơn Trang?" Lý Từ Tuyết nhíu mày: "Đó là chỗ nào?"

Sở Nghiêu Nghiêu: "?"

Không phải chứ, không thể nào? Thiển cận đến như vậy? Tốt xấu gì cũng là một trong tứ đại môn phái, tuy Thánh Đạo Cung đã lánh đời, nhưng không đến mức đệ tử trong phái cũng chưa từng nghe nói đến Xích Hỏa Sơn Trang chứ.

[Edit] Nam Chính Câu Dẫn Ta - Tử QuỳnhOpowieści tętniące życiem. Odkryj je teraz