Chương 19 - Giải dược

1.5K 147 21
                                    

Sở Nghiêu Nghiêu hồi tưởng một chút lời mình vừa nói, cảm xúc của Tạ Lâm Nghiễn bắt đầu chuyển biến từ lúc nàng nói người nàng thích là chính đạo chi quang, là thiên tài kiếm đạo.

Nàng cau mày suy nghĩ một lát, giật mình nhớ tới nội dung cốt truyện.

Đầu nguyên tác, Tạ Lâm Nghiễn chưa lợi hại như hiện tại, thanh danh càng không vang dội như bây giờ. Hắn chân chính bắt đầu nổi danh là từ sau khi hắn thắng một trận đấu. Trong cốt truyện các đại môn phái chính đạo cử hành đại hội luận đạo hữu nghị giữa các môn phái, cử thiên chi kiêu tử ra tỷ thí.

Mà lúc ấy, có một pháo hôi để lại cho người ta ấn tượng khắc sâu, người này là đệ tử của Thánh Đạo Cung, trời sinh kiếm cốt, người đầy chính khí, phù hợp với hai cái thuộc tính gọi là thiên tài kiếm đạo và chính đạo chi quang này, là đệ tử trẻ tuổi được chính đạo coi trọng nhất, thậm chí được các trưởng bối coi là người xuất sắc nhất trong Kim Đan kỳ.

Bốn trăm năm trước, đệ tử Thánh Đạo Cung không giống như hiện tại lánh đời không ra.

Tính cách của Tạ Lâm Nghiễn kỳ thật cũng không phải thích làm náo động, ngược lại phần lớn thời gian hắn đều ít gây chú ý nhất có thể, có thể không gây chuyện thì tuyệt đối sẽ không tự tìm phiền toái. Nhưng một lần kia, hắn giống như uống lộn thuốc, không hiểu sao lại nhảy ra trên đại hội luận đạo, trước mặt một đám tu sĩ danh môn chính phái tu vi cao hơn hắn, khiêu chiến với vị chính đạo chi quang này.

Là thiên tài kiếm đạo, lại cùng có tu vi Kim Đan Kỳ giống Tạ Lâm Nghiễn khi ấy, hắn đương nhiên tràn đầy tự tin đồng ý, kết quả không nghĩ cũng biết, hắn thua dưới kiếm Tạ Lâm Nghiễn. Không chỉ như thế, Tạ Lâm Nghiễn còn dùng phương thức vô cùng vũ nhục đánh tan từng chút tự tôn của vị chính đạo chi quang này, hung hăng đạp hắn ở dưới chân trào phúng.

Bởi vì trận chiến này, vị chính đạo chi quang này sinh tâm ma, tu vi lại không thăng tiến nữa, ngã thật mạnh xuống khỏi thần đàn. Tạ Lâm Nghiễn dựa vào trận chiến này hủy đi tương lai của một thiên tài, cũng vì trận chiến này, cái tên Tạ Lâm Nghiễn để lại trong lòng tu sĩ chính đạo một nét bút rực rỡ.

Với tính cách của Tạ Lâm Nghiễn ngày thường, hắn căn bản không có khả năng làm ra loại chuyên náo động ngoại trừ gây chú ý không còn chút ý nghĩa nào thế này, nhưng hắn chính là chán ghét chính đạo chi quang, cực kỳ chán ghét, nhất là chính đạo chi quang lại kết hợp thêm thiên tài kiếm đạo, ghét đến mức hắn gặp một lần đánh một lần.

Suy nghĩ cẩn thận điều này Sở Nghiêu Nghiêu hít vào một hơi khí lạnh. Lúc ấy nàng chỉ thuận miệng nói một câu, chỉ nghĩ nói cái gì đó không có liên hệ gì với Tạ Lâm Nghiễn để hắn đừng uổng phí sức lực đến dụ dỗ mình. Ai ngờ vừa mở miệng liền trực tiếp chạm vào vảy ngược của người ta.

Tạ Lâm Nghiễn sẽ không bởi vì chán ghét chính đạo chi quang, lại cho rằng nàng thích chính đạo chi quang liền giận chó đánh mèo với nàng chứ?

Sở Nghiêu Nghiêu: "..."

Thật sự không hiểu nổi chính đạo chi quang làm gì hắn mà khiến hắn chán ghét thành như vậy. Trong nguyên tác không có viết trước khi Tạ Lâm Nghiễn nhập ma trải qua những gì, chẳng lẽ trước kia hắn có hôn thê gì đó, sau đó hôn thê của hắn chạy theo chính đạo chi quang, hắn bị đội nón xanh?

[Edit] Nam Chính Câu Dẫn Ta - Tử QuỳnhWhere stories live. Discover now