Chương 4

914 117 4
                                    

Chương 4: Hoắc Kiệu
Edit: Chloe
Beta: Tư Kỳ
-----------------------------------------------------------------------

Ân Lâm Sơ cho rằng tai mình hình như giở chứng rồi.

Hoắc Kiệu tưởng cậu chưa nghe rõ còn định lặp lại lần nữa: "Tôi tới kết hôn-...."

"Tôi biết rồi tôi biết rồi!" Ân Lâm Sơ nhanh chóng ngắt lời hắn, Hoắc Kiệu liền im lặng chờ đợi cậu nói tiếp.

Hai người giữ vững nụ cười thần bí nhìn chằm chằm nhau.

Chính là cái kiểu chẳng hiểu tại sao phải cười, nhưng ngoại trừ mỉm cười thì không biết nên bày ra vẻ mặt thế nào mới phải.

Ân Lâm Sơ miễn cưỡng chọn ra một cậu hỏi mà cậu có vẻ tiếp thu được đáp án, mở miệng nói: "Anh họ gì?"

"Tôi họ Hoắc, Hoắc Kiệu."

Hoắc Kiệu trả lời chậm rãi, để Ân Lâm Sơ nghe rõ được từng chữ.

Tựa hồ cảm thấy như thế còn chưa đủ bèn thò tay vào ngực áo tìm bút máy,"Tôi viết cho cậu xem."

"Không cần không cần, cảm ơn."

Ân Lâm Sơ vô cùng săn sóc đỡ tay hắn xuống, rốt cục cũng hiểu vấn đề nằm ở đâu.

Bảng nhắc nhở không có mắt kia xuất hiện là để giúp cậu chuẩn bị sẵn sàng, miễn cho cậu theo phản xạ mà phòng vệ quá mức.

Nếu chỉ là bản xem trước, thứ kia chắc chắn sẽ không tiết lộ nhiều thông tin cho cậu. Chỉ dùng cách diễn đạt ba phải mơ hồ nói khái quát.

Thế nên kết luận là, cậu nhận nhầm người rồi.

Ân Lâm Sơ hít một hơi thật sâu, bình phục lại tâm tình.

Từ tình cảnh trước mắt, vị hôn phu là ai không quan trọng. Vấn đề là vị hôn phu anh không thể tự nhiên tiếp thu chuyện kết hôn như thế!

Kết hôn tên đồng tính cùng một tên lạ mặt, đây là chuyện mà một con người có tư tưởng có suy nghĩ chấp nhận được hả?

Nói trắng ra, Hoắc Kiệu phải cự tuyệt hôn sự, Ân Lâm Sơ mới có thể từ trong đó tìm ra cơ hội. Cậu không muốn vuột mất bất kì cơ hội nào.

Ân Lâm Sơ xởi lởi nhìn Hoắc Kiệu, thanh niên này vóc người rắn rỏi thẳng tắp, mặt mày hào khí ngời ngời, mắt sáng tinh anh, chắc chắn là người thông minh!

Cậu vô cùng đứng đắn mở lời, "Có lẽ anh còn có đôi chỗ chưa nghĩ kĩ, để tôi giúp anh nói rõ."

Không biết cậu định nói cái gì, Hoắc Kiệu cũng không muốn đoán, gật đầu đáp: "Cậu nói đi, tôi đang nghe."

Ân Lâm Sơ nghiêng người qua, dùng ánh mắt chân thành chiếu thẳng đến hắn nhằm tăng độ tin cậy cho lời nói: "Là Ân Thần Hiên đã cứu anh, anh biết chứ?"

Hoắc Kiệu do dự một chút, gật gật đầu.

Có hi vọng!

Ân Lâm Sơ thuận thế nói tiếp: "Cậu ta không những cứu anh, dáng vẻ còn không tồi, tuổi trẻ phơi phới, gia cảnh tốt đẹp, cha làm quan to."

Tại Sao Tra Công Còn Chưa Ngược Tôi?Where stories live. Discover now