12. " Everything's fine."

219 26 2
                                    

"Tooru?"

"Dạ?"

"Mọi chuyện vẫn ổn chứ?"

Oikawa tạm dừng trò chơi trên điện thoại của mình và suy nghĩ về câu trả lời của mình trước khi trả lời.

"Mọi thứ đều ổn."

"Thật không?"

Cậu tiếp tục trò chơi của mình. "Đúng vậy. " cậu nói, rồi nói ra câu trả lời cuối cùng. "Tại sao? "

"Con là con trai của mẹ, Tooru. Tất nhiên mẹ sẽ lo lắng cho con", ông Mori nói.

Oikawa ngước nhìn người đàn ông. Đó chắc chắn là một lời nói dối, cậu nghĩ. Có lẽ cậu nên kiểm tra cổ tay của bà Mori sau.

Sau đó, một lần nữa, anh ta thà chết đuối hơn là nói chuyện với mụ phù thủy một cách thoải mái.

"Như tôi đã nói, mọi thứ đều ổn. Ông không cần phải lo lắng cho tôi, ông Mori."

"Đúng rồi. Và người bạn đó của con thế nào? Cậu ta sẽ mang đến Gala cuối tuần này?"

Oikawa rên lên khi bị chết trong trò chơi của mình. "Tôi hỏi cậu ta rồi, và nói rằng cậu ta đang bận," cậu nói dối. Xin lỗi Iwa-chan. "Nhưng cậu ấy đang làm tốt, tôi nghĩ vậy."

"Thật sự?" ông Mori hỏi. "Xấu quá. Còn định hỏi ai nữa không?"

"Hừm. Có lẽ là không," cậu trả lời.

"Hãy cho bố biết nếu con thay đổi ý định,” ông Mori nói. "Nhân tiện, bố đã tình cờ gặp bạn của con. Iwaizumi Hajime là tên của cậu ấy, đúng không?"

Cậu ngóc đầu dậy. "Ông đã gặp cậu ta à?"

Ông Mori gật đầu. "Cậu ta có vẻ là một người rất tốt bụng. Cậu ta đang làm việc tại một nhà hàng. Vô tình làm đổ cà phê vào người bố."

Oikawa ứa nước miếng. Sau đó, cuối cùng cậu cũng nhận ra vết lớn trên bộ đồ thường nguyên sơ của người đàn ông. "Cậu ta làm đổ cà phê vào người ông?!"

Đột nhiên, cậu rất thích được trò chuyện với cha nuôi của mình.

"Thật không may là có," người đàn ông thở dài. "Bố đang rời sân khấu và cậu ta xuất hiện ở đó ở cuối bậc thang, cầm một tách cà phê cho bố. Đám đông đã xô đẩy cậu ấy, và đồ uống bay khắp người bố."

Oikawa nhịn cười. "Chuyện gì xảy ra sau đó?"

Ông Mori lại thở dài, ngồi xuống chiếc ghế dài đối diện với Oikawa. "Bố thực sự cảm thấy tồi tệ cho đứa trẻ đó; đám đông đã quay lưng lại với nó, và người của tôi phải hộ tống nó trở lại nơi làm việc của mình."

Tội nghiệp cho cậu, Iwa-chan, anh nghĩ. "Nhưng làm sao ông biết tên của cậu ta? Và cậu ta là bạn của tôi?"

"Bố và cậu ta kết thúc nói chuyện một chút trong nhà hàng. Bố đã nói rằng cậu ấy trông rất quen và hỏi liệu hai người có phải bạn bè không?."

Cậu nhướng mày. "Cậu ấy nhìn quen với tôi?"

"Mẹ của con nói rằng bạn của con đã đến đây khi con bị ốm vào tuần trước, vì vậy bố đã kiểm tra camera an ninh, và cậu ấy đã ở đó. Bố chưa bao giờ nghĩ–"

[ IwaOi ] [ Dịch ] Every little lieWhere stories live. Discover now