11. "You smell good. "

213 31 0
                                    

Chúa ơi đây là một ý tưởng khủng khiếp, Oikawa nghĩ.

Terushima có mùi hơi vui vẻ, anh ta sẽ không nói dối đâu. Cậu trai tóc vàng nồng nặc mùi nước hoa, và ..

Gà già?

Anh không biết, nhưng anh muốn tìm hiểu.

Oikawa thờ ơ dựa sát vào Terushima. Cậu cười bẽn lẽn với "bạn trai" của mình và hít thật sâu.

"Babe, " cậu trai tóc vàng cười, "em ngửi anh à?"

Cậu đỏ mặt và nhanh chóng cười theo. "Anh thơm lắm," cậu nói, nháy mắt với nam nhân tóc vàng.

Qua khóe mắt, cậu nhìn thấy Iwaizumi bịt miệng.

Nụ cười của cậu hơi chùn lại khi nghĩ đến việc làm điều này trước mặt người bạn tri kỷ của mình, nhưng cậu đã quyết định gạt những cảm xúc đó sang một bên.

Còn bây giờ.

Bởi vì khi Iwaizumi từ chối cậu - tốt, anh không thể chịu đựng được loại đau đớn đó ngay bây giờ. Anh sẽ thú nhận vào một ngày nào đó khi anh biết mình có thể chịu đựng nỗi đau và sự đau lòng.

"Terushima, không phải cậu nói là thích Kiyoko sao?" Kuroo hỏi

Bokuto trả lời: "Ừ, cậu luôn nói về cô ấy."

"Hai người im đi được không!" Cậu trai tóc vàng rít lên, đưa tay tát vào miệng hai người. "Cô ấy có thể nghe thấy cậu đó!"

"Kiyoko-san vẫn còn trong lớp mà, Terushima-san," Akaashi nói. "Em nghĩ nó sẽ ổn thôi."

"Ừ - khoan đã, vậy hai người có hẹn hò hay không?" Kuroo hỏi, vẻ mặt khó hiểu.

Anh ngước nhìn Terushima, chờ đợi câu trả lời của nam nhân tóc vàng.

Khi người đàn ông không nói gì, Oikawa thở dài và nói, "Không, chúng tôi không hẹn hò." Cậu ngồi phịch xuống ghế bàn, chen vào ngay cạnh Iwaizumi.

Cậu nở một nụ cười nhẹ nói rằng Iwaizumi sẽ không quay lại nữa.

Không có gì ngạc nhiên khi cậu ấy không thích tôi, cậu trai tóc nâu nghĩ. Cậu quay đi và nụ cười trên môi từ từ tắt ngấm.

"Vậy tại sao cậu lại giả vờ hẹn hò chứ?" Kuroo hỏi.

Terushima cũng ngồi xuống, ở phía bên kia của Iwaizumi. Cậu trai tóc vàng thở dài đáng kể và dựa đầu vào khuỷu tay của mình.

"Cậu không cần phải nói với họ, Oikawa," Terushima càu nhàu. "Cậu có thể đã đi cùng với nó. Chết tiệt, tôi thậm chí còn trả tiền cho cậu!"

Cậu đảo mắt và thò tay vào túi quần, rút ​​ra 56 yên. Quăng chúng lên mặt bàn, cậu đẩy tiền về phía Terushima.

"Hãy lấy lại 56 yên của của cậu đi," cậu nói.

Cậu trai tóc vàng chế giễu và lấy tiền của cậu. "Tôi sẽ tặng cái này cho người xứng đáng. "

"Ra khỏi đây, Terushima," Iwaizumi gầm gừ. "Cậu cũng vậy, Shittykawa."

Oikawa húc đầu về phía cậu bé tóc xù. Cậu thậm chí không thể giả vờ bị thương vì cậu đang bị thương.

"Cậu muốn tôi rời đi?" Cậu hỏi, đặt một tay lên ngực trái. " Tôi?"

"Đó là những gì tôi đã nói," Iwaizumi lẩm bẩm, tránh ánh mắt cậu.

Cậu tức giận đứng dậy đột ngột, chủ ý húc vào người tri kỷ của mình. "Nếu cậu muốn tôi rời đi, thì cậu nên nói điều gì đó sớm hơn." Và cùng với đó, Oikawa rời nhà ăn.

Iwaizumi thở ra và quay mặt về phía Akaashi, người đang nhìn anh với vẻ ngờ vực.

"Cậu muốn cậu ta rời đi?" nam tóc xoăn hỏi.

Iwaizumi lắc đầu. "Tôi muốn cậu ấy ở lại."

                                     _to be continued_

[ IwaOi ] [ Dịch ] Every little lieWhere stories live. Discover now