Chương 59

8.9K 614 62
                                    

Jeon Jungkook nghe những lời được phát ra từ người đàn ông trước mặt, không biết tại sao cậu lại thấy cảm động lẫn sự ấm áp trong câu nói đó? Thật sự lúc trước cậu và hắn đã từng yêu nhau sao? Nếu nói hắn là đang lừa gạt nói dối cậu, vậy ánh mắt ấy là sao? Nó chứa đựng bao nhiêu như sự nhu tình, vừa ôn nhu lại vừa u uất cứ như một đưa trẻ bị bỏ rơi, cần sự yêu thương.

Jeon Jungkook định nói gì đó, nhưng lại bị một giọng nói cắt ngang.

" Jungkook à! Tại sao em không ở trong cửa tiệm? Em......Kim Taehyung! " Karito đẩy xe lăn ra ngoài cửa, tò mò tại sao Jungkook lại không ở trong tiệm tiếp khách mà lại chạy đi đâu mất ? Nhưng vừa mới ra đến cửa thì khuôn mặt liền biến sắc, người mà hắn tận lực trốn tránh cuối cùng cũng tìm đến.

Kim Taehyung đưa mắt nhìn Karito, không biết có bao nhiêu sự khó chịu trong đó. Nhưng nghĩ đến hắn có công cứu Jungkook thoát khỏi tay Cho Donghoon thì hắn lại không chấp nhất, với lại dù sao Jungkook vẫn đang xem hắn là người thân, nếu cứ manh động lại khiến cậu thêm khó xử.

Jeon Jungkook nhìn ánh mắt của hai con người như đang đấu nhau đến phát ra tia lửa điện, trong đầu lại càng thêm chắc chắn, cậu nhất định có quan hệ với người đàn ông này. Jungkyu có lẽ là đang giấu cậu điều gì đó, nhưng cậu lại không muốn hỏi rõ hay nói thẳng ra, cậu muốn chờ anh ấy tự nói với cậu hoặc là anh ấy có nổi khổ riêng nên không muốn cho cậu biết một phần kí ức đã bị cậu làm cho mờ đi.

" Hai người....quen nhau sao? " Jungkook e dè hỏi.

Kim Taehyung thu lại ánh mắt như muốn đốt cháy Karito, hắn quay lại nhìn Jungkook rồi cười nhẹ " Hôm sau tôi sẽ lại đến mua hoa của em "

Bỏ lại một câu rồi xoay lưng tiến về phía chiếc xe rồi đi mất, để một Jungkook ở phía sau vẫn còn biết bao nhiêu dấu chấm hỏi trên đầu cùng bó hoa hồng trên tay. Karito đẩy xe lăn lại gần phía cậu, hắn nhìn bó hoa trên tay Jungkook. Đây không phải là bó hoa hắn vừa mới gói lúc nãy sao? Kim Taehyung! Thật sự là đang muốn đưa Jungkook trở về bên mình, bao nhiêu năm lẫn trốn xem như lại trở về nơi xuất phát. Hắn đúng là ngu ngốc, Kim Taehyung hắn là ai cơ chứ? Một ông trùm nắm giữ cả một tổ chức lớn mạnh thì bọn họ sẽ chốn đến đằng nào mới thoát khỏi vòng tay hắn?

" Mau vào cửa tiệm trông khách nhanh đi, em định ham chơi bỏ bê công việc sao? "

" À dạ....em đi liền đây "

Jeon Jungkook ôm bó hoa chạy nhanh vào cửa tiệm, Karito quay đầu nhìn theo hướng xe Kim Taehyung vừa mới đi mất. Trong lòng không hiểu tư vị gì... có lẽ đã đến lúc hắn phải chấp nhận sự thật, rằng nơi hắn và cậu thuộc về, không phải gói gọn trong một căn nhà trọ chật chội hay là một tiệm hoa đầy màu sắc. Nơi hắn thuộc về là nơi ánh sáng mặt trời đỏ rực cùng với tán sắc hoa anh đào, còn nơi cậu thuộc về là ánh nắng ấm áp, cùng với thời tiết se lạnh mùa đông nơi đất hàn.

Karito đẩy xe lăn vào trong, tiếp tục công việc của mình. Dù sao thì.... những việc hắn làm trong quá khứ lại đổi được ba năm an nhàn cũng là quá may mắn cho hắn rồi.

" Lần này, tôi nhất định không để em rời xa tôi thêm nữa " Người đàn ông ngồi trong xe ngắm nhìn cửa tiệm hoa, bỏ lại một câu chả hiểu đầu đuôi mà lái xe đi mất.

| Taekook | Đại Gia Lo Mà ( Daddy Kim ) Where stories live. Discover now