Chương 53

8.5K 769 156
                                    

Vậy là đã qua ba năm, ba năm để hắn có thể gom toàn bộ những kí ức đẹp đẽ giữa hắn và cậu trở thành một bộ phim không có hồi kết đẹp.

Kim Taehyung mặc chiếc áo măng tô dài vì trời tiết hàn đang chuyển đông. Bước trên vỉa hè nơi cậu và hắn từng lướt qua, cứ ngỡ đấy chỉ là những hình ảnh bình thường vì sau này sẽ luôn thực hiện, nhưng không ngờ đó là những gì cuối cùng còn sót lại có chứa hình bóng cậu.

Em vẫn thật sự là đang sống tốt, dù là không có anh bên cạnh, hay đang ở vách núi cao ngất chờ anh đến bên cạnh.

" Jeon Jungkook, em thật sự vẫn còn ở nơi nào đó chờ anh không? Anh thật sự rất muốn gặp em " Muốn gặp em, muốn ngắm nhìn em, rất muốn ôm em vào lòng, muốn nói nhỏ vào tai em rằng anh thật sự rất nhớ em.

.....

Tại một thị trấn nhỏ Gyeonglu gần bờ biển phía đông hàn quốc. Nơi cuộc sống bình yên luôn được diễn ra với con người luôn chung sống hoà thuận với nhau.

" Jungkyu! Jungkyu!...." Một cậu trai trẻ ôm cả tá bó hoa đủ loại cùng nhiều màu sắc chạy thẳng vào căn nhà nằm ở cuối hẽm. Do ôm quá nhiều hoa nên cậu chả thèm đưa tay mở cái cổng nhỏ trước nhà mà sẵn sàng đưa chân đạp một phát rồi phi thẳng vào nhà luôn.

Người con trai đang ngồi trên chiếc xe lăn, trên tay đang cầm một cái bình nhỏ để phun nước cho những chậu hoa đang có dấu hiệu nở trong nay mai. Mái tóc xoăn dài che đi một bên mặt, nhưng khi nghe tiếng cậu trai nhỏ kia thì liền quay lại nhìn.

" Em làm thế nào mà gấp như thế? Chắc cái cổng đó hỏng luôn rồi "

" Uầy! Kệ nó đi! Anh nhìn xem nè, đây là loại hoa mới chuyển đến đấy, em mới la cà từ nhà ông chú Park mới mua được mấy loại hoa này đấy "

Người được gọi là Jungkyu đón nhận bó hoa từ cậu trai nhỏ, đưa mắt ngắm nhìn mộ lượt, đúng là những loại hoa này rất lạ, lại còn đẹp.

" Anh thấy sao? Mình nên đặt mua để đem ra tiệm bán không? "

" Ừm, mấy loại này rất đẹp. Cứ nhập một lượng vừa đủ đem ra cửa tiệm bán thử xem, mà em cũng nên ra mở cửa đi, cũng đã trưa rồi "

" Ò...."

" Jeon Jungkook! Jeon Jungkook! " Ông chú Park vẫn còn mặt bộ đồ làm việc đầu đội nón vành lớn chạy lại đứng trước cửa gọi tên cậu.

Jeon Jungkook gãi đầu khó hiểu, sao tự nhiên lại kiếm cậu nữa rồi. Cậu trả tiền đủ rồi mà ta?

" Vâng cháu ra ngay đây " Jeon Jungkook chạy ra.

" Cái thằng nhóc này, vẫn còn dư tiền thừa 5000won này, tội nghiệp cái thân già này tý đi, ngày nào cũng đuổi theo cháu không đưa tiền thừa cũng là đưa những món đồ cháu bỏ quên " Chú Park vừa nói vừa đưa tờ 5000won ra trước.

Jeon Jungkook gãi đầu cười ngại, đưa tay nhận lấy tờ tiền từ tay ông chú. Hai người nói chuyện một lúc thì chú Park cũng về trước trông coi vườn hoa của nhà.

Jeon Jungkook vui vẻ chạy vào nhà, miệng không ngừng hát câu gì đấy.

" Em lại để quên gì sao? "

| Taekook | Đại Gia Lo Mà ( Daddy Kim ) Where stories live. Discover now