Chương 59

1.3K 206 11
                                    

Cả căn nhà rơi vào yên tĩnh khi Kakucho vừa dứt câu.

Ba người khó khăn nhìn nhau một hồi, Takemichi nhận ra cậu em trai nhà mình đang nổi giận liền ngồi dậy muốn đẩy Shinichiro tránh qua một bên nhưng cuối cùng vẫn không kịp.

Shinichiro xui xẻo ăn trọn một cú đấm của Kakucho.

Vết sưng đỏ in hằn trên khuôn mặt đẹp trai của anh, Shinichiro đưa tay lau đi vệt máu trên miệng của mình, liếc mắt nhìn qua cái tên đang nổi giận đùng đùng kia.

"Trời ạ Kaku-chan em bình tĩnh!!"

Takemichi thấy anh bị đánh một cú rõ đau như vậy cũng lo lắng, thế nhưng em phải trấn an cậu trai này lại cái đã.

"Takemichi."

Kakucho lạnh giọng nhìn qua em, Takemichi tất nhiên không quen với ánh nhìn đó của cậu nên hơi khựng người lại. Đôi môi đỏ mộng mấp mấy không cất thành lời.

Nhìn đôi môi nhỏ kia của em có chút hơi sưng anh giận càng thêm giận mà nhìn qua cái tên tóc đen đang đứng cười nhếch mép đằng kia. Gân trên trán đã nổi lên khiến khuôn mặt vốn hơi đáng sợ của anh nay càng thêm sợ.

Anh muốn đấm người này! Nói là làm, cậu lao tới đánh tên kia thêm một cú nữa vào bụng. Còn định đưa tay đánh thêm một cú nữa nhưng cánh tay đã bị người kia giữ lại.

"Khoan đã nào Kaku-chan, em bình tĩnh đã!!"

Em nắm tay của hắn lại, giọng cũng nhẹ đi đôi chút mà nhìn khuôn mặt đang nổi cáu kia.

"Nhưng mà anh ta!"

"Là chị tự nguyện mà."

Shinichiro bị đánh còn định lao lên đánh lại nhưng khi nghe em nói vậy tâm tình cũng tốt hơn đôi chút, quyết định bỏ qua hai cú đánh lúc nãy của thằng nhóc ất ơ kia. 

"..."

Kakucho tròn mắt nhìn em, dáng vẻ không thể tin được vào những điều mình vừa nghe.

"Hờ, vậy anh về trước nhé." Shinichiro dùng điệu bộ khiêu khích mỗi lần chọc ai đó của mình mà nhìn Kakucho, được một chút lại vui vẻ nhìn qua em nháy mắt một cái. "Mai gặp nhé Michi cưng.~"

"Mai, mai gặp."

Em đỏ mặt tránh đi ánh mắt của người kia, cúi đầu xuống nhưng vẫn nhận ra cậu nhóc bên cạnh đang nhìn chằm chằm mình cỡ nào.

Tiếng cánh cửa đóng lại cũng cùng với lúc Kakucho bế em lên. Takemichi vội vàng ôm lấy cổ người kia trước khi bị mất trớn mà ngã.

"Kaku-chan...."

Thằng bé có vẻ không thích em có người yêu nhỉ?... Dính người thật đấy.

Từng bước từng bước đi lên căn phòng quen thuộc của mình, mọi khi nó vẫn luôn ấm áp nhưng sao nay lại thấy lạnh quá...

Kakucho thẳng tay vứt em lên giường rồi nhanh chóng chống hai tay đè em lại. Đôi mắt sắt lạnh không còn vẻ tươi sáng như mỗi lần nhìn em.

"Takemichi, chị đã nói sẽ không bỏ em mà."

"Thì chị vẫn ở cạnh em mà? Kaku-chan, chị vẫn là chị của em."

[Alltake] Chị đẹp nhà HanagakiWhere stories live. Discover now