chương 30 phòng làm việc của cô cô

15 0 0
                                    

281221

editor:mai

Ba mẹ yêu em nhất , thái gia gia thích em nhất , bà cô yêu em nhất, cô cô cũng yêu thích em nhất, em thật là một tiểu khả ái người gặp người yêu mà.

----< nhật ký Đô Đô>.

\ "mami là mẹ của tiểu khả ái! \" bạn nhỏ Nguyên Đô Đô theo bản năng đáp lại.

Nguyên Miểu lại bị những lời này đánh trúng lục phủ ngũ tạng, nhịu không nổi nữa đứng dậy , ba bước hai bước liền tới bên cạnh Đô Đô ngồi xổm xuống, ôm lấy khuôn mặt thịt của cậu mà nhào nặn méo mó, \ " con làm sao lại đáng yêu như vậy chứ!\"

Đô Đô có điểm bất an, cậu cảm thấy bà dì này nhìn cậu có chút đáng sợ, giống như bà ngoại sói muốn bắt cót trẻ con đi vậy , cậu muốn chạy trốn, nhưng khuôn mặt nhỏ của mình bị người ta nắm trong tay, cậu chỉ đành hướng đôi mắt cầu cứu ngước nhìn mẹ.

Vu San San lập tức ngẩng đầu nhìn trời.

Thấy mẹ không tiếp được tín hiệu của mình, Đô Đô lại nhanh chóng chuyển đối tượng nhìn tới baba, liều mạng nháy mắt với ba, ý tứ muốn nói: ba nhanh tới cứu con, có dì yêu quái!

Nguyên Lãng nhìn hiểu được ánh mắt của tiểu gia hỏa, nhưng anh không giống mẹ nó không có lương tâm như vậy , đi tới trước chuẩn bị cứu lấy tiểu gia hỏa đang trong tình trạng nước sôi lửa bỏng, có điều còn chưa đợi anh mở miệng , một bên nhìn thấy chắt trai yêu quý bị dày vò của lão thái gia liền một nhát vỗ lên đầu Nguyên Miểu mắng: \ "Ngươi nhanh buông ra cho ta, mặt tiểu bảo của ta sắp bị em bóp hỏng mất rồi!\"

Nguyên Miểu bị lão gia tử đánh cho suýt chút nữa ngã đất, trơ mắt nhìn lão gia tử ôm đứa bé từ trong lòng mình ra ngoài.

Lão gia tử vẫn rất đau lòng, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của Đô Đô, \ "Tiểu bảo bối không sợ a, thái gia gia đánh người xấu nhé. \ "

Đô Đô cảm thấy vẫn là thái gia gia tốt nhất, ôm cổ thái gia gia đem khuôn mặt nhỏ của chính mình chôn ở trên bả vai của ông,có điều đôi mắt vẫn trộm trộm nhìn Nguyên Miểu, rất tò mò với bà dì yêu quái này.

Nguyên Miểu đứng lên, sửa lại tóc tai vừa bị lão thái gia đánh loạn, chỉnh lí xong xuôi, con mắt lại nhìn chằm chằm Đô Đô không buông, bên nhìn bên hỏi lão thái gia: \ " ba, đây là con cái nhà ai vậy?\"

Lão gia tử nghe lời này liền không nhịn được cười, tự hào cực kỳ, \ "Đây là của chúng ta. \ "

\ "Cái gì? \" Nguyên Miểu sửng sốt, \ "Chúng ta? Chúng ta ở đâu ra đứa bé? \" trong tiểu bối có hai đứa, Nguyên Lãng là lão đại còn chưa kết hôn, làm sao có thể có con chứ.

Lão gia tử hiếm khi nhìn thấy con gái tinh anh của mình cũng có lúc hồ đồ như vậy, cố ý nghiêm mặt chỉ chỉ Nguyên Lãng cùn Vu San San, \ " con tới nửa ngày rồi còn chưa phát hiện cháu dâu sao?mắt nhìn của con càng ngày càng kém rồi!\"

\ "Cháu dâu? \" Nguyên Miểu kinh ngạc đến ngây người, quay đầu nhìn lại Vu San San , trên trên dưới dưới quan sát nhiều lần, sau đó vẻ mặt không thể tin hỏi Nguyên Lãng: \ "Vợ của con? \ "

【Edit】nhật kí của đô đôWhere stories live. Discover now