Chương 26: Cha của tra công

1.6K 164 9
                                    

Edit+Beta: Dưa Hấu Chấm Muối
Wattpad: _bjyxszd_0810
_________________________________

"6 rưỡi sáng mai, tôi muốn tới lớp sớm, anh có thể đến đón tôi không?"

Yến Song cởi đai an toàn, nhướng mày nhìn Diêu Tĩnh.

Diêu Tĩnh mấp máy môi, phát hiện bản thân vừa không có lập trường vừa không có dũng khí từ chối Yến Song, đành phải hậm hực nói: "Được, đón ở đây luôn à?"

"Đúng vậy," Yến Song nhe răng cười toe toét, "Anh có hứng thú làm tài xế cho đi nhờ xe không, số tiền thu được chúng ta có thể chia đôi."

Diêu Tĩnh: "......"

"Không tiện lắm đâu cậu Yến." Diêu Tĩnh gian nan nói.

"Thế thôi."

Đều là người làm thuê, Yến Song không làm khó anh ta, thân thiết nói: "Ngủ ngon."

Yến Song xuống xe, đến khi bóng người cũng đã biến mất ở trong tầm mắt, Diêu Tĩnh mới chậm chạp mà vẫy tay,

"Ngủ ngon......"

Cái con người trông thì bình thường này hình như thật sự có một loại sức hút kì lạ.

Chuyện gì cũng xử lí thành thạo thoải mái.

Diêu Tĩnh bị chính ý nghĩ của mình làm sợ hết hồn, vội vàng hạ cửa kính xe xuống.

Gió đêm lạnh lẽo thổi vào trong xe, lập tức khiến cho đầu óc Diêu Tĩnh tỉnh táo ra không ít.

Loại người ở đẳng cấp này không phải thứ người như anh có thể với tới.

Tần Vũ Bạch, Kỷ Dao, thậm chí Ngụy Dịch Trần, những người bên cạnh Yến Song, ai nấy đều bỏ vào một đống tiền vốn. 

Một người bình thường như anh thì thôi đi, vốn chìm đáy biển quá cao, tốt nhất là đừng mơ tưởng rơi vào vòng xoáy rắc rối này.

Diêu Tĩnh hít sâu vài cái, gửi kết quả theo dõi cả ngày nay cho Ngụy Dịch Trần như thường lệ.

Chuyện cơm tối kia...... thì thôi đi.

Dù sao Ngụy Dịch Trần cũng biết rồi.

Ngụy Dịch Trần xách túi cơm hộp vào trong nhà. Trong nhà không còn tiếng đàn nữa có vẻ cực kỳ an tĩnh, đám người hầu nhẹ chân nhẹ tay kết thúc công việc lau dọn hằng ngày, nhìn thấy quản gia trở về, còn cầm một túi đồ ăn trên tay, vội ân cần tiến lên, "Quản gia Ngụy, tôi cất đi giúp anh nhé."

Cổ tay nhẹ nhàng tránh đi, "Không cần."

"Quản gia Ngụy," có người hầu bước xuống từ trên lầu, "Tiên sinh tìm anh."

Tần Vũ Bạch vẫn đang làm việc, rất nhiều tài liệu mở lộn xộn trên bàn.

Ngụy Dịch Trần bình tĩnh nói: "Anh Tần, có chuyện gì ạ?"

"Tài liệu hôm nay đâu," Tần Vũ Bạch cũng không ngẩng đầu lên nói, "Của đồ dỏm kia ấy."

Ngụy Dịch Trần nhìn lướt qua đống tài liệu chồng chất như núi trên mặt bàn, "Anh muốn xem bây giờ luôn sao?"

Tần Vũ Bạch ngẩng mặt lên, vết thương trên mặt loang lổ, nhìn như mang theo sát khí, "Anh nói xem?"

"Anh chờ một lát."

[Đam Mỹ| Hoàn] Vai chính này tôi không đảm đương nổiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ