Phế phi: Thâm cung phượng duy...

De ndmot99

558K 25.8K 781

Tên truyện: Thâm cung phượng duy xuân túy: Phế phi/ 深宫凤帷春醉: 废妃 Tên khác: Phượng hoàng say rượu sau màn che ch... Mais

Tiền truyện
Quyển 1: Mới quen - Chương 1: Thượng Trang
Q1.Chương 2: Nguyện ý
Q1.Chương 3: Ngọc bội
Q1.Chương 4: Ra ngoài
Q1.Chương 5: Mắt sáng
Q1.Chương 6: Giáo huấn
Q1.Chương 7: Tranh chấp
Q1.Chương 8: Thân phận
Q1.Chương 9: Duyên phận
Q1.Chương 10: Xin lỗi
Q1.Chương 11: Che giấu
Q1.Chương 12: Phục Linh
Q1.Chương 13: Thiên điện
Q1.Chương 14: Nhiễm bệnh
Q1.Chương 15: Thánh chỉ
Q1.Chương 16: Tứ hôn
Q1.Chương 17: Kháng chỉ
Q1.Chương 18: Một mình ở lại
Q1.Chương 19: Sợ hãi
Q1.Chương 20: Đường lui
Q1.Chương 21: Mỹ nhân
Q1.Chương 22: Hiền Phi
Q1.Chương 23: Giá họa
Q1.Chương 24: Nhận tội
Q1.Chương 25: Kế sách
Q1.Chương 26: Trị tội
Q1.Chương 27: Gặp lại
Q1.Chương 28: Là y
Q1.Chương 29: Lẫn tránh
Q1.Chương 30: Chèn ép
Q1.Chương 31: Hiểu lầm
Q1.Chương 32: Tức giận
Q1.Chương 33: Thân thích
Q1.Chương 34: Lấy lòng
Q1.Chương 35: Chờ y
Q1.Chương 36: Vụng trộm
Q1.Chương 37: Thúc điệt
Q1.Chương 38: Khốn thú
Q1.Chương 39: Nhục nhã
Q1.Chương 40: Không sợ
Q1.Chương 41: Biết rõ
Q1.Chương 42: Chống đối
Q1.Chương 43: Yêu thích
Q1.Chương 44: Lời thật lòng
Q1.Chương 45: Hiếu tử
Q1.Chương 46: Tôn nghiêm
Q1.Chương 47: Mùi thơm
Q1.Chương 48: Thẩm vấn
Q1.Chương 49: Đông cung
Quyển 2: Trục phong - Chương 1: Hương lộ
Q2.Chương 2: Thanh danh
Q2.Chương 3: Buông tha
Q2.Chương 4: Tức giận
Q2.Chương 5: Diễn trò
Q2.Chương 6: Diện thánh
Q2.Chương 7: Do dự
Q2.Chương 8: Phụ tử
Q2.Chương 9: Loại bỏ
Q2.Chương 10: Nụ cười
Q2.Chương 11: Nghe nói
Q2.Chương 12: Hủy hôn
Q2.Chương 13: Hầu hạ
Q2.Chương 14: Khát nước
Q2.Chương 15: Xin lỗi
Q2.Chương 16: Nịnh bợ
Q2.Chương 17: Tình lang
Q2.Chương 18: Hại người
Q2.Chương 19: Bảo vệ
Q2.Chương 20: Chuyển đi
Q2.Chương 21: Cãi lời
Q2.Chương 22: Chờ
Q2.Chương 23: Quỳ gối
Q2.Chương 24: Gặp mưa
Q2.Chương 25: Tiểu nhân
Q2.Chương 26: Ghen tị
Q2.Chương 27: Đổi ý
Q2.Chương 28: Ghi hận
Q2.Chương 29: Sinh bệnh
Q2.Chương 30: Quan chức
Q2.Chương 31: Xuất cung
Q2.Chương 32: Kinh trập
Q2.Chương 33: Cầu tình
Q2.Chương 34: Phạt trượng
Q2.Chương 35: Năng lực
Q2.Chương 36: Làm loạn
Q2.Chương 37: Thưởng kiếm
Q2.Chương 38: Ở lại
Q2.Chương 39: Suy nghĩ
Q2.Chương 41: Cầu xin
Q2.Chương 42: Tội thần
Q2.Chương 43: Khen thưởng
Q2.Chương 44: Rót nước
Q2.Chương 45: Sủng ái
Q2.Chương 46: Tin tức
Q2.Chương 47: Chia sẻ
Q2.Chương 48: Liên quan
Q2.Chương 49: Mưu quyền
Quyển 3: Đoạt cung - Chương 1: Câm miệng
Q3.Chương 2: Giải thích
Q3.Chương 3: Hôn sự
Q3.Chương 4: Tình nguyện
Q3.Chương 5: Đưa tiễn
Q3.Chương 6: Trắc phi
Q3.Chương 7: Mật thám
Q3.Chương 8: Giam cầm
Q3.Chương 9: Tâm phúc
Q3.Chương 10: Các nàng
Q3.Chương 11: Giết người
Q3.Chương 12: Dịch Chi
Q3.Chương 13: Phủ nhận
Q3.Chương 14: Nói lời cảm tạ
Q3.Chương 15: Hạ chỉ
Q3.Chương 16: Quý trọng
Q3.Chương 17: Uống rượu
Q3.Chương 18: Say
Q3.Chương 19: Hôn nàng
Q3.Chương 20: Đưa quà
Q3.Chương 21: Ái mộ
Q3.Chương 22: Không phải hắn
Q3.Chương 23: Ghen tị
Q3.Chương 24: Ân điển
Q3.Chương 25: Rời đi
Q3.Chương 26: Đề thân
Q3.Chương 27: Từ chối
Q3.Chương 28: Đi dạo
Q3.Chương 29: Bàn tay ấm áp
Q3.Chương 30: Dạo phố
Q3.Chương 31: Ba năm
Q3.Chương 32: Hiểu
Q3.Chương 33: Vương phi
Q3.Chương 34: Ánh mắt
Q3.Chương 35: Hưng Viên
Q3.Chương 36: Nghe lén
Q3.Chương 37: Giáng tội
Q3.Chương 38: Địch ý
Q3.Chương 39: Cái ôm
Q3.Chương 40: Vụng trộm
Q3.Chương 41: Cung biến
Q3.Chương 42: Di chiếu
Q3.Chương 43: Người kế vị
Q3.Chương 44: Nương nương
Q3.Chương 45: Phục mệnh
Q3.Chương 46: Ngọc bội
Quyển 4: Kinh đào - Chương 1: Cảnh Nhân Cung
Q4.Chương 2: Tẩm cung
Q4.Chương 3: Hoàng Thượng
Q4.Chương 4: Thái tử
Q4.Chương 5: Công công
Q4.Chương 6: Phục Linh
Q4.Chương 7: Càn Thừa Cung
Q4.Chương 8: Diệc Trang
Q4.Chương 9: Nhập cung
Q4.Chương 10: Hoàng Hậu
Q4.Chương 11: Trùng hợp
Q4.Chương 12: Vu Nhi
Q4.Chương 13: Mây mù
Q4.Chương 14: Khí sắc
Q4.Chương 15: Ly tán
Q4.Chương 16: Đau đớn
Q4.Chương 17: Run rẩy
Q4.Chương 18: La lên
Q4.Chương 19: Không lý giải được
Q4.Chương 20: Thăm dò
Q4.Chương 21: Đêm tối
Q4.Chương 22: Căng thẳng
Q4.Chương 23: Tha thứ
Q4.Chương 24: Giá họa
Q4.Chương 25: Khinh thường
Q4.Chương 26: Mặt nạ
Q4.Chương 27: Che mặt
Q4.Chương 28: Sự thật
Q4.Chương 29: Thị vệ
Q4.Chương 30: Vương gia
Quyển 5: Duyệt quân - Chương 1: Rõ ràng
Q5.Chương 2: Ngân châm
Q5.Chương 3: Trúng độc
Q5.Chương 4: Vương phi
Q5.Chương 5: Hành lễ
Q5.Chương 6: Càn Thừa Cung
Q5.Chương 7: Tẩm cung
Q5.Chương 8: Đào li
Q5.Chương 9: Giải thích
Q5.Chương 10: Giải dược
Q5.Chương 11: Hắc ảnh
Q5.Chương 12: Vỡ tan thành từng mảnh
Q5.Chương 13: Hương lộ hoa hồng
Q5.Chương 14: Dẫn độc
Q5.Chương 15: Sắc mặt
Q5.Chương 16: Người không biết đi về nơi đâu?
Q5.Chương 17: Nửa bên là ngày nắng, nửa bên là âm trầm
Q5.Chương 18: Đạo là vô ý nhưng lại hữu tình
Q5.Chương 19: Cảm giác muốn cười nhưng lại không thể
Q5.Chương 20: Lòng ái mộ quân, quân không biết
Q5.Chương 21: Thời điểm tình cảm sâu đậm, trời long đất lở
Q5.Chương 22: Tình yêu như dòng nước, chảy nhỏ giọt nhưng dài vô tận
Q5.Chương 23: Kết thúc (Hết)

Q2.Chương 40: Cút!

2.4K 137 4
De ndmot99

"To gan." Cặp mắt hắn nhìn Thượng Trang tràn đầy tức giận.

Thượng Trang không khỏi kinh hãi, nàng thật không biết câu nào của mình đã làm hắn phẫn nộ như thế. Chỉ là cho dù không biết lý do, nàng cũng không sợ, còn hỏi ngược lại một câu: "Chẳng lẽ nô tỳ nói sai sao?"

"Cút!" Hắn dùng hết khí lực gạt tay nữ tử.

Nàng cũng thong dong đứng dậy, hành lễ với hắn: "Vậy nô tỳ xin cáo lui."

Bọn họ, một đám bọn họ, nàng thật sự không hiểu.

Rời khỏi phòng Nguyên Duật Diệp, Thượng Trang vốn định đi thăm Linh Khuyết, nhưng nàng nghĩ lại, cuối cùng vẫn không nên đi, dù sao nơi này là Thành vương phủ, mà nàng thì không phải tỳ nữ của Thành Vương, nếu đi sẽ có nhiều chuyện không tiện.

Dù sao hắn đã tự mở miệng kêu nàng cút, vậy thì nàng sẽ đi. Đến lúc đó, bên Tề Hiền phi nàng cũng có thể giải thích. Chủ tử đã lên tiếng, nàng thân là nô tỳ nhất định phải phục tùng.

Vừa ra tới cửa, phía sau liền có người gọi nàng: "Vu thượng nghĩa, Vu thượng nghĩa..."

Thượng Trang tò mò quay đầu thì thấy một nha hoàn liều mạng đuổi tới. Thấy nàng dừng bước, bước chân của nha hoàn kia càng nhanh hơn: "Vu thượng nghĩa, Vương... Vương gia kêu ngài quay về."

Vương gia? Nàng không nghe lầm chứ?

Nàng cười xấu hổ: "Ngươi không sai chứ? Vừa rồi Vương gia còn kêu ta hồi cung mà."

Nha hoàn vội vàng lắng đầu: "Thượng nghĩa đang nói đùa với nô tỳ sao? Nô tỳ sao dám nghe lầm lời của Vương gia chứ?" Chủ tử phân phó, nàng đương nhiên phải dựng lỗ tai lên, nào có chuyện nghe nhầm?

Thượng Trang không khỏi kinh ngạc, Nguyên Duật Diệp này rốt cuộc bị làm sao vậy? Vừa rồi còn kêu nàng cút, vậy mà chưa đến nửa nén nhang đã kêu nàng quay về.

Nói thật, nàng vô cùng khó chịu.

Nha hoàn kia cơ hồ đã sắp khóc, không ngừng năn nỉ nàng: "Thượng nghĩa mau theo nô tỳ về đi. Vương gia nói, nếu không kêu được ngài trở về, vậy... Sẽ phạt nô tỳ. Thượng nghĩa..."

Xấu hổ cười nói: "Ngươi nghĩ sai rồi đi? Vương gia mới vừa rồi bảo ta hồi cung đâu."

Nàng còn muốn đi, nha hoàn liền quỳ xuống cầu xin.

Cuối cùng, nàng chỉ đành mang theo tức giận quay về.

Đẩy cửa phòng ra, mùi thuốc liền nhanh chóng đập vào mũi. Nàng đi vào mới thấy chén thuốc đặt trên bàn, bên trên còn một tầng hơi.

Hắn nửa dựa vào giường, thấy nàng vào liền liếc một cái, trách mắng: "Thật có cốt khí, kêu ngươi cút thì ngươi đúng là cút thật."

Thượng Trang cười cười: "Ngài là chủ tử, ngài kêu cút, ai dám không cút chứ? Chẳng lẽ ngài lại muốn trách phạt nô tỳ sao?"

Ý tứ của nàng hắn làm sao không hiểu. Chỉ là lúc này thấy nàng thật sự trở về, trong lòng lại bất giác nổi lên một tia cao hứng.

Hắn nhất định là điên rồi!

"Lại đây hầu hạ bổn vương uống thuốc." Hắn ra lệnh.

Nàng liền cầm chén thuốc đi qua, thổi nguội rồi mới đưa tới bên môi.

Hắn vừa uống một ngụm liền kêu: "Thật đắng." Hắn nhíu mày, bộ dáng vô cùng thống khổ.

Thượng Trang không thèm để ý, chỉ châm chọc: "Tài nghệ Vương gia không bằng người khác nên mới bị thương, những lúc uống thuốc như vậy không nên kêu đắng."

Hắn cắn răng, cái từ "Cút" kia cũng theo đó mà nghẹn trong họng.

"Nghe nha hoàn nói, hoàng thúc muốn tới vương phủ thăm bổn vương." Thời điểm nói chuyện, hắn lặng lẽ nhìn nữ tử trước mặt.

Thượng Trang không khỏi kinh ngạc, trượt tay làm cái thìa đập vào chén thuốc, lại nghe hắn tiếp tục: "Sao thế? Cảm thấy cơ hội tới rồi sao?"

Thượng Trang cười một tiếng, nếu Nguyên Chính Hoàn có thể tới đây, vậy liền chứng minh y không hề bị bệnh. Nếu thật là vậy nàng mới yên tâm. Lại đưa thìa thuốc tới môi hắn, hắn không uống, chỉ nhìn nàng, sau một lúc lâu mới nói: "Bổn vương quyết định giữ ngươi ở lại, chờ y đi rồi mới thả ngươi ra. Ngươi cảm thấy chủ ý này thế nào?"

Continue lendo

Você também vai gostar

348K 20K 82
Tiên hiệp, ngôi thứ nhất. Câu chuyện mở đầu bằng việc sau khi thành thân 500 năm nữ chính muốn hòa ly (ly hôn trong hòa bình) với nam chính, nguyên n...
16.5K 1.7K 68
Một triều đại võ công oai hùng, trải qua hai mươi bốn năm tồn tại, nay sụp đổ dưới chân voi một cách tàn nhẫn. Một cô gái mang hoài bão to lớn, muốn...
267K 16.8K 197
Tác giả: Phủ Thiên Thể loại: Cổ đại, Ngôn tình, Cung đình, Hào môn, 2S, HE Số chương: 392 chương chính truyện Nguồn: converted by Leo Sing ở Wiki dịc...
74.4K 7.1K 59
Tên truyện: Cốt truyện tôi viết thành sự thật Tác giả: Bản Lật Tử Tình trạng: Hoàn thành Văn án: Tạ Chiêu là biên kịch lớn không xứng có tóc. Vì phát...