Ba Ba Quân Nhân, Người Cưỡng...

By tuyetnhi0o0

98.8K 1.2K 52

Thể loại: hiện đại, cán bộ cao cấp, hắc bang, sủng, ngược tâm nhẹ, 1x1 Bất kỳ ai mang truyện của mình đi đâu... More

Văn án
Chương 1: Bá vương ngạnh thượng cung
Chương 2: thuốc M thất bại
Chương 3: cảm thán đêm xuân ngắn ngủi
Chương 4: sau khi ăn sạch
Chương 5: sắp tái hôn
Chương 6: Cục cưng ác ma
Chương 7: Ngày gặp lại
Chương 8: Thiếu tướng trẻ tuổi nhất
Chương 10: Hạ Dạ bị giáo huấn
Chương 11: Hợp thành một đôi
Chương 12: Xứng đáng ly hôn
Chương 13: cha ở nơi nào
Chương 14: cho con một người cha
Chương 15: Bí mật bị vạch trần
Chương 16: Miếng băng vệ sinh đầu tiên của em là anh mua
Chương 17: Gặp ba ba quân nhân
Chương 18: thiên tài Hạng Ngộ thể hiện
Chương 19: hẹn với mẹ
Chương 20 Hoàng Phủ Liệt nghi ngờ
Chương 21: không đơn giản như vậy
Chương 22: cha Hạng Ngộ là ai?
Chương 23: hẹn thời gian giao lưu hữu nghị
Thông báo
Chương 24 - 59
Chương 60-69
Chương 70-74
Chương 75 - 77

Chương 9: Chuyện chưa từng quên

2.5K 40 0
By tuyetnhi0o0


Giọng nói quen thuộc này là......

Phó trưởng khoa Hoàng Dung Mậu giống như tai vạ đến nơi ngẩng đầu, tươi cười đi ra trước, "Dạ...... Dạ Tử."

"Hi! Chú Hoàng, chào buổi tối!"

Có thể tươi cười rạng rỡ hơn ánh mặt trời, Hoàng Dung Mậu nhảy ra, Hạ Dạ giống như lươn lưu loát trượt qua bên cạnh ông, "Chú Hoàng, con vào xem! Không cần lo lắng!"

"Ôi, bảy cô lớn tám dì cửa của tôi ơi, bà cố, con mau quay lại cho chú! Bom còn chưa gỡ xong đâu! Tiểu Vương, Tiểu Vương......"

Hoàng Dung Mậu kêu rát cổ họng, nhiều năm không rèn luyện Hoàng Dung Mậu chạy chưa được vài bước liền thở hồng hộc, đứng ở quầy tiếp tân thở phì phò.

Hạ Dạ đã sớm không còn bóng dáng.

"Phó trưởng khoa, tôi đã sớm nói qua với Hạ tổ trưởng, người ở đây tay chân đều đủ, trong cục cũng không yêu cầu thêm người, nhưng tổ trưởng vẫn khồn yên tâm, không thể không đến đây, tôi cũng ngăn không được......"

Chuyên phụ trách đi theo Hạ Dạ, phòng ngừa cô phá hoại khắp nơi Tiểu Vương đầu đầy mồ hôi chạy chậm lại.

Từ khi tiến vào phân đội của Hạ Dạ cho đến nay, anh không có qua một ngày bớt lo. Cũng không phải con gái cục trưởng này được bao nhiêu chiều chuộng, sủng mà kiêu. Hoàn toàn ngược lại, cô thật sự rất liều mạng, mặc kệ nguy hiểm gì đều làm gương cho binh sĩ.

Người trong cục bọn họ chỉ sợ không cẩn thận, đóa hoa trong giới cảnh sát này có gì ngộ nhỡ, vậy bọn họ nên lấy cái gì ăn nói với cục trưởng đây!

Phó trưởng khoa Hoàng Dung Mậu hiển nhiên rất hiểu rõ cấp dưới này của mình, ông tức đến chửi thề, "Còn không mau bắt trở lại cho tôi, nếu nó có gì sơ xuất, nhân viên nhà nước chúng ta ra đường hết, nhanh lên!"

"Vâng, phó trưởng khoa."

Ôi, mạng ông thật khổ.

Tiểu Vương nhận lệnh đuổi theo, bị vài tên bộ đội đặc chủng chắn đường, "Khi lão đại chúng tôi tàm việc, không thích có người quấy rầy."

"Hả...... gì hả, sĩ quan, tên đàn ông kia nhìn qua vẻ mặt trắng nõn nho nhã, thật sự chính là Hoàng Phủ Liệt, cái người trước mắt chỉ trực thuộc quân khu người duy nhất không đến ba mươi tuổi liền đạt được danh hiệu thiếu tá, người chỉ huy hành động nhanh chóng quyết liệt, giết địch ngoan chuẩn, sĩ qua có biệt hiệu Hắc Ưng, nhân vật truyền kỳ trong quân khu sao?

Hoàng Dung Mậu đi lên trước, nhờ vài tên bộ đội đặc chủng chứng thực những điểm trong lời nói Hạ Dạ.

Vài tên bộ đội đặc chủng nhìn nhau cười, một gã binh lính trong đó trả lời thay, "Đúng vậy! Khuôn mặt đó của lão đại chúng tối, thường xuyên bị người khác hiểu lầm anh ấy làm công việc linh tinh trong ngành sản xuẩ công nghệ thông tin."

"Đúng vậy, đúng vậy."

Hoàng Dung Mậu cười lại, trên trán thấm ra mồ hôi chảy ròng ròng.

Hôm nay ra khỏi cửa hẳn nên tra hoàng lịch, đầu tiên đặc tội với sĩ quan đặc chủng trẻ tuổi kia, lại trêu chọc bà lớn này, kiếp sống cảnh sát của ông có thể vì vậy mà kết thúc không đây......

"Phó trưởng khoa, lão đại chúng tôi là cao thủ máy móc, có thể lắp ráp, tháo gỡ các loại binh khí bao gồm bom đạn, cho nên ông cứ yên tâm đi, giao việc này lại cho anh ấy, chắc chắn không thành vấn đề. Lão đại chúng tôi làm việc chưa bao giờ thích có đám người linh tinh ở bên nhìn, tôi phỏng chừng, tên cấp dưới kia của ông, đợi lát nữa sẽ bị đuổi ra đây."

Có Hoàng Phủ Liệt đích thân ra tay, tâm trạng của vài tên bộ đội đặc chủng này thả lỏng không ít, thấy Hoàng Dung Mậu vẫn vẻ mặt lo lắng, khuyên giải an ủi nói.

Hoàng Dung Mậu vuốt bụng bia của ông, cực kỳ bất đắc dĩ thở dài, nói, "Trăm ngàn lân như thế mới tốt!"

Tiếng lớn thường khó làm.

Không phải ông không tin Hắc Ưng, thật sự là một người tuổi còn chưa đến 30, cũng không phải chuyên gia gỡ bom, thật sự có thể trong thời gian ngắn ngủn 30 phút thành công gỡ hết bom sao?"

Vài tên bộ đội đặc chủng nghe được ý tứ trong lời nói của Hoàng Dung Mậu, không nói thêm gì nữa, đều tự đi sơ tán người dân.

Sự thật sẽ thắng hùng biện.

*************

Không khí tanh hôi, dụng cụ nhà bếp bừa bãi khắp nơi.

Có lẽ buổi tối làm lễ mừng, khách sạn tất bật không kịp dọn, phòng bếp hình như có chút dơ nhớp.

Tiến vào cửa phòng bếp khách sạn, Hạ Dạn liền thấy Hoàng Phủ Liệt khom lưng ở đó gỡ bom, Tống Tri Văn đứng sau lưng anh đưa dụng cụ.

Cô bịt mũi, ồm ồm nói, "Người đặt bom kia cũng quas biến thái, gài bom ở chỗ này."

Này không nổ người chết, thì cũng làm người thối chết a!

Giọng nữ đột ngột vang lên làm hai người Hoàng Phủ Liệt cùng Tống Tri Văn đồng thời quay sang.

Đáy mắt kinh ngạc chợt lóe qua, Hoàng Phủ Liệt lại cúi đầu, một lần nữa vùi đầu vào gỡ bom.

"Người nào đó? Đi ra ngoài?"

Hoàng Phủ Liệt chuyên tâm vào gỡ bom, không đếm xỉa đến Hạ Dạ, từ Tống Tri Văn phụ trách đuổi Hạ Dạ đi ra ngoài.

Bảo vệ khách sạn này cùng binh lính làm việc như thế nào, lại để cho một đồng chí nữ xông vào.

Là ai nhịp tim so với bom hẹn giờ này còn nhanh hơn?

Mấy năm nay, cô vẫn thuyết phục mình, năm đó đối với anh chẳng qua chỉ là một loại say mê thôi, chỉ cần giao say mê này cho thời gian, cô có thể thoát khỏi con đường sai lầm biết sai mà vẫn vào này.

Sở dĩ cô đang nghe đồng sự nói có bộ đội đặc chủng giúp đỡ nhiệm vụ gỡ bom lần này, không nghe khuyên bảo chạy đến. Mới có thể lúc nghe đến tên Hắc Ưng, liều lĩnh chạy vào. Cô nghĩ lúc gặp lại, cô có thể ung dung tự nhin chào đón anh.

Mãi đến lúc Hoàng Phủ Liệt ngẩng đầu, chưa nói đến bốn mắt giao nhau, trái tim lỗi nhịp nói cho cô, mấy năm nay cô chẳng qua lừa mình dối người,

Bỗng nhiên đỏ hốc mắt.

Có phải con gái nói khóc liền khóc hay không hả?

Tống Tri Văn hoảng sợ, tưởng giọng điệu hung dữ vừa rồi của mình tổn thương cô nương người ta, không khỏi nhẹ giọng lại, "Ai, đồng chí nữ, cô đừng khóc nhé.... Tôi cũng không cố ý hung dữ với cô, chỉ là nơi này rất nguy hiểm, trước hết cô vẫn nên đi ra ngoài, được chứ?"

"Phong Tử, cậu trước mang vị tiểu thư này ra ngoài, nơi này giao cho tôi là được."

Hoàng Phủ Liệt không ngẩng đầu lên ra lệnh, Tống Tri Văn đặt hết công cụ gỡ bom xuống chân Hoàng Phủ Liệt.

"Đồng chí này......"

"Để tôi ở đây được không? Tôi cam đoan, tôi không phát ra tiếng, tuyệt đối không gây trở ngại cho các anh."

Lời này tuy nói với Tống Tri Văn, tầm mắt không tự chủ chuyển đến bên mặt Hoàng Phủ Liệt đang chăm chú gỡ bom.

Khuôn mặt nho nhã, tuấn tú vẫn hoàn mỹ như trong trí nhớ, chỉ là ngoài nho nhã, càng tăng thêm một phần mị lực cùng chính chắn của người đàn ông trưởng thành. hơi ấm của anh, vuốt ve của anh trong đêm đó quay về trong mộng bao nhiêu đêm, cô đều gọi to tên anh.

Thừa nhận đi, Hạ Dạ nhác gan, mấy năm nay, thật ra cô chưa bao giờ quên đi người đàn ông này......

Đầu ngón tay che khuất mi mắt, có chất lỏng ấm ấm chảy ra.

"Càn quấy! Phong Tử cậu còn chờ gì nữa, mau dẫn cô ta ra ngoài."

Anh mới gỡ xong 2 quả bom, còn ba quả cần gỡ, thời gian chỉ còn 15 phút. Không phải anh không tự tin vào bản thân mình, mà là hễ dù chỉ một chút nguy hiểm có thể xảy ra, anh cũng không cho phép người không liên quan gặp nguy hiểm.

Giọng điệu Hoàng Phủ Liệt nghiêm trọng trước nay chưa từng có, cúi đầu anh không có nhìn thấy bộ dáng khóc không thành tiếng của cô.

Hạ Dạ nhịn xuống đau đớn ùn ùn kéo đến, khóc chạy ra ngoài.

Continue Reading

You'll Also Like

136K 5K 53
Kim Taehyung hắn ta chính là đang sở hữu chiếc "ngai vàng" vương giả ở hắc đạo. Không chỉ vậy,hắn còn chiếm hữu cho bản thân một tiểu mỹ thụ xinh xắn...
441K 16.1K 103
WE ARE... CÂU CHUYỆN TÌNH YÊU CỦA CHÚNG TA (We are... คือเรารักกัน) Tác giả: Parawee Độ dài: 77 chương "Lần đầu gặp gỡ chẳng có tí ấn tượng nào, như...
50K 6.7K 36
"Một đời thương em, một đời yêu em" Lấy chút cảm hứng từ Queen Of Tears, 23.5 và vài chi tiết thực tế Btw, vẫn là trí tưởng tượng của riêng au thôi ~
709K 41.7K 97
SINH ĐƯỢC NGƯỜI THỪA KẾ HÀO MÔN, TÔI HUÊNH HOANG TÁC GIẢ: QUẤT TỬ CHÂU Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: Chương 95 phiên ngoại Thể loại: Nguyên sang...