NOT OKAY (2)

553 61 3
                                    

CHÚNG TA SẼ ĐI BUSAN?

Seokjin cười lớn, đưa tin nhắn cho Taehyung xem. 

" Yoongi-hyung có vẻ như không hào hứng lắm", người nhỏ hơn để ý. Cậu ấy nói đúng. Seokjin cũng không biết vì sao hoặc bằng cách nào mà lời mời này lại mở rộng cho cả bên phía nhà sản xuất, nhưng theo như yêu cầu của cấp trên thì họ nên tham gia sự kiện này. 

"Nah, cậu ta sẽ thích nó thôi, chúng ta sẽ cùng đi đến gặp cậu ấy sau khi em luyện tập nhảy xong hen", Taehyung gật đầu. 

"Được, tới lúc đó gọi em", cậu nói trước khi tự mình bước vào phòng diễn tập của Hoseok. Seokjin thường sẽ đi cùng cậu nhưng anh và Taehyung vẫn còn rất ngượng ngạo với nhau thời gian gần đây.

Có một cảm giác gì đó không thể nói ra giữa anh và cậu. Có một điều gì đó đang treo lơ lững giữa họ nhưng không ai trong số họ dám để định nghĩa nó. Seokjin thật sự không muốn có một cuộc nói chuyện về chuyện đó và Taehyung cũng không muốn, nên họ vẫn cứ tiếp tục cuộc sống của mình như thể chưa có gì xảy ra. Như thể Seokjin chưa từng đe dọa cả đoàn sản xuất vì dám làm tổn thương Taehyung của anh, như thể họ chưa từng ôm nhau, như thể Seokjin chưa từng hứa hẹn sẽ bảo vệ cậu khỏi đám lươn lẹo đó, như thể họ chưa từng hôn nhau. Cuộc sống cứ thế tiếp diễn.

Seokjin đặt xe để đưa họ đến Busan và đảm bảo đặt luôn khách sạn tốt nhất cho họ. Sau đó anh dành vài tiếng đồng hồ của cuộc đời mình và dời lại một vài công việc để sau hẵng làm ngồi ngắm nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ. Và đôi lúc kiểm tra lại điện thoại. Chẳng có tin nhắn hay cuộc gọi nào từ Yunhee cả, nó khiến mọi thứ càng thêm tồi tệ hơn.

Sau đó Taehyung ập vào phòng anh và họ quyết định sẽ có chuyến viếng thăm bất ngờ đến Yoongi. Chủ yếu là để động viên gã ta đến Busan. Không phải là gã ta được lựa chọn nhưng nó sẽ tốt hơn nếu họ cùng đến đó với một tâm trạng tốt. Vả lại Seokjin cũng đã từng nhìn thấy Yoongi thả lõng bản thân gã trước đây và anh biết chàng producer này rất vui vẻ và rất thích nói đùa, gã có rất nhiều những khía cạnh khác của bản thân đáng để nói đến.

"Thật sao, Yoongi-hyung ấy ạ?", Taehyung hỏi trong hoang mang. 

"Đúng vây, cậu ấy không gắt gỏng như vậy đâu. Cậu ta chỉ giả vờ thế thôi nhưng cậu ta vui tính lắm đấy, chúng ta có thể đi cùng nhau đến buổi tiệc ở Busan", Jin đáp, Tae gật đầu. 

"Ohhh, em rất mong được vậy", đôi mắt cậu ấy sáng ngời lên và tim của Seokjin lại đập nhanh đến mức anh nghĩ Taehyung có thể sẽ nghe được nó mất. Nhưng thậm chí nếu cậu ấy có nghe thấy, Tae cũng sẽ không ý kiến gì về nó đâu.

"Chúng ta có nên gõ cửa không?" Tae hỏi khi họ đến studio của Yoongi. 

"Không, cứ bước thẳng vào sẽ vui hơn", Jin nói trước khi nhấn mật mã để mở mất khẩu và mở cửa.

Họ nên gõ cửa trước bởi vì....

"Ôi trời...". Tae thốt lên và Seokjin đáng lẽ cũng nói những gì tương tự nhưng anh chỉ cạn lời với tình huống trước mắt. Một chuyến viếng thăm bất ngờ. Họ thường sẽ rất vui, nhưng đôi khi người tính làm bất ngờ lại là người bị bất ngờ. Như trường hợp của Taeyung và Jin bây giờ khi cảnh cửa mở ra và những gì họ thấy là...

[Trans/TaeJin] Sing me to sleepWhere stories live. Discover now