Chương 15: Điều kiện

Start from the beginning
                                    

Sở Mộ Vân giống như bị sét đánh, vội vàng lùi ra sau, trên mặt tràn ngập tức giận:" Ta...ta nghiêm túc nhờ ngươi giúp!"

"Ta biết"

"Vậy tại sao ngươi lại sỉ nhục ta?"

"Ta không sỉ nhục ngươi. Ngươi muốn ta giúp thì ta cũng cần thù lao của mình."

"Làm chuyện đó cũng gọi là thù lao sao?"

"Tại sao lại không? Ta rất hứng thú với cơ thể ngươi. Ngươi muốn ta giúp đỡ thì ta muốn gì chẳng được. Không đúng chỗ nào?"

"Ngươi... Ngươi... " Sở Mộ Vân vô cùng tức giận nhưng vì giáo dục từ bé khiến hắn không thể nói ra lời khó nghe.

Sở Mộ Vân thẹn quá hóa giận, xoay người chạy đi. Nhưng chưa kịp chạy bước nào đã bị Yến Trầm kéo lại.

Sở Mộ Vân dùng sức đẩy ra, nhưng với thực lực của Đố kỵ, hắn không thể thoát được.

Yến Trầm cũng không kéo hắn lại gần, giọng nói lạnh như băng:"Mạc Cửu Thiều không thích ngươi."

Đây không phải câu hỏi mà là câu trần thuật!

Sở Mộ Vân bị chọc trúng tim đen, khẽ cau mày lại, không muốn cùng y dây dưa:"Thả ta ra."

Yến Trầm lại gần hắn, ngón tay trắng nõn vén tóc mai của Sở Mộ Vân, sau đó đặt lên môi hôn, đôi mắt tím tràn đầy dục vọng: "Ngươi không muốn biết vì sao y không muốn làm tình với ngươi ?"

Hành động của y rất mập mờ, sắc mặt Sở Mộ Vân trắng bệch. Trong lòng đầy tức giận nhưng không còn cách nào khác. Vì chỉ người trước mắt mới có thể giúp được hắn.

Yến Trầm tiếp tục dụ dỗ hắn: "Ngươi thích y bảy năm, lại ở bên nhau bốn năm, tại sao y vẫn không chịu làm ngươi? "

"Ngươi không muốn làm tình với ta là vì không thích ta. Nhưng hai ngươi yêu nhau, làm tình không phải đương nhiên sao?"

Lời y nói khiến Sở Mộ Vân sửng sốt.

Bờ môi mỏng của y khẽ nhếch, giọng nói tràn đầy mưu tính.

"Ngươi không thích ta nên không muốn làm tình với ta. Mạc Cửu Thiều không làm ngươi, không phải cũng là... "

"Đủ rồi!" Sở Mộ Vân bỗng nhiên ngắt lời y. Sắc mặt hắn tái nhợt, môi khẽ run, giống như thú non bị dẫm đuôi, không thể che đậy được cảm xúc: "Chuyện của chúng ta không cần ngươi nghi ngờ. Phụ thân có yêu ta hay không, không đến lượt ngươi... "

"Ngươi xem, ngươi còn gọi y là phụ thân. "

Sở Mộ Vân đột nhiên cứng đờ.

Yến Trầm mỉm cười: "Vì sao y không sửa xưng hô của ngươi, vì sao lại muốn ngươi gọi y là phụ thân? "

Sở Mộ Vân hơi há mồm, yết hầu giống như bị ai đó bóp chặt, không nói ra nửa lời.

Yến Trầm như ác ma mê hoặc lòng người, giọng nói y nặng nề cứa vào lòng hắn: "Y đang nhắc nhở ngươi sao? Sư huynh rất dịu dàng, nuôi dưỡng ngươi nhiều năm như vậy chắc chắn sợ ngươi đau lòng, không chấp nhận tình cảm của ngươi nên không thể ...." Y hơi dừng lại, nụ cười tràn ngập ẩn ý:"Y đang muốn ngươi suy nghĩ cho cẩn thận. "

Sở Mộ Vân hoàn toàn thất thần, sắc mặt tái nhợt. Sự sợ hãi lan tràn trong lòng hắn, đông cứng huyết mạch, khiến hắn trở nên chật vật.

Yến Trầm nhẹ nhàng ôm hắn vào ngực, dịu dàng nói: "Tiểu Vân, ngươi đã trưởng thành, cần phải biết vài chuyện. Làm tình rất thú vị, ta dạy ngươi được không? "

Sở Mộ Vân không nói gì.

Yến Trầm cắn nhẹ tai hắn, nói :"Ngươi muốn làm gì, ta đều có thể giúp ngươi. Hơn nữa ta sẽ không dây dưa với ngươi. Chỉ cần làm một lần, nếu ngươi chán ghét có thể coi như chưa có gì xảy ra."

Sở Mộ Vân không nhúc nhích, đáy mắt tràn ngập cảm xúc phức tạp.

Hắn ghét Yến Trầm, nhưng lại không còn cách nào khác. Nếu không phải bắt buộc, hắn cũng không muốn đi tìm Yến Trầm. Hiển nhiên y đã nói trúng tim đen của hắn, vì vậy... y vẫn ung dung chờ đợi.

Chờ hắn không sợ chết nhưng không thể không chấp nhận y.

Chờ hắn không thoát được mà sa vào lòng bàn tay y.

Chờ hắn sa đọa, làm cho đôi mắt kia trở nên diễm lệ , khiến cho hắn dưới thân y trằn trọc rên rỉ.

Đừng nói là Yến Trầm, ngay cả Linh cũng không nhịn được, lo lắng hỏi :"Ngươi không còn cách nào khác mới đi tìm Yến Trầm? "

Sở Mộ Vân: "Tỉnh lại đi bảo bối, đừng diễn sâu quá."

Linh:"..."

Khựng lại một chút, cục cưng vẫn tò mò: "Cái kia... Trước đây ngươi cũng dụ dỗ con trai nhà người ta như vậy sao?"

Sở Mộ Vân :"Ta đâu có biến thái như vậy?"

Linh: .... QAQ!

(1-199) Phải cầu hôn với bảy nam nhân, làm sao bây giờ?Where stories live. Discover now