Chương 6

18.8K 1.4K 56
                                    



Vương Nhất Bác không ngờ, tự vả chưa bao giờ nhanh đến như vậy.

Mặc dù Tiêu Chiến cùng đàn anh trong trường mở một Studio thiết kế, nhưng anh vẫn ở lại trường học cao học. Trước tư cách dự hội thảo của trường, trong bữa tiệc liên hoan chào tân sinh viên, tiết mục đọc diễn văn cổ vũ niên đệ học muội không thể thiếu anh, người năm nào cũng giành được học bổng.

Khi Vương Nhất Bác biết được tin này, cao hứng chưa quá ba giây đã nghe Quách Thừa nói thêm.

"Tớ nhận được thông tin chính thức luôn nha, là Phồn Tinh cho tớ, cậu ta là thành viên của Hội học sinh, cậu biết không? Nghe nói lần này anh cậu không những đọc diễn văn, mà còn biểu diễn một tiết mục cùng đàn chị đã ra trường. Đàn chị này cũng là một nhân vật truyền kỳ, nghe nói bây giờ trở về trường làm cố vấn, không biết bọn họ sẽ biểu diễn tiết mục gì nữa."

Vương Nhất Bác đen mặt, cảnh giác hỏi, "Đàn chị nào? Tên gì?"

Quách Thừa suy nghĩ một chút, hồi lâu mới thốt ra hai chữ, "Tuyên Lộ."

Vương Nhất Bác lập tức biến mất dạng, Quách Thừa thiếu chút nữa bị cậu chạy qua đụng vào người.

Tuyên Lộ, trong một ngày nghe thấy cái tên này đến hai lần, Vương Nhất Bác trước giờ chưa từng cảm nhận được nguy cơ như lúc này. Suy nghĩ đầu tiên của cậu là, tuyệt đối không thể để Tiêu Chiến gặp được Tuyên Lộ. Nhưng đáng tiếc, đã tới chậm một bước.

Cậu không kịp thở chạy xuống tầng dạy học bên dưới, từ xa đã thấy Tiêu Chiến cùng một cô gái đang ôm nhau, Vương Nhất Bác dừng chân, tay nắm chặt thành nắm đấm kêu răng rắc.

Bên kia Tiêu Chiến và Tuyên Lộ rất nhanh tách ra, ôm chỉ là vì kích động khi thấy bạn cũ lâu ngày không gặp. Vương Nhất Bác vừa hay nhìn thấy Tuyên Lộ, mặt cô hơi nhỏ, đôi mắt sắc sảo, khi cười rộ lên còn lộ ra lúm đồng tiền, vừa ổn trọng vừa đáng yêu. Cô đi giày bệt, chỉ cao đến vai Tiêu Chiến, đứng trước mặt anh có thể hình dung được cái gì gọi là chim nhỏ nép vào người.

Tiêu Chiến cúi đầu nhìn cô, khẽ mỉm cười rồi mở miệng nói gì đó.

"Heyyy. . , Vương Nhất Bác, cậu tới tìm anh trai à?"

Tống Tổ Nhi cũng học cao học không biết từ khi nào mò tới bên cạnh Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác nhìn cô một cái rồi không thèm để ý nữa. Tống Tổ Nhi trợn mắt, theo tầm mắt của cậu nhìn sang, lại mở miệng nói.

"Đàn chị Tuyên Lộ đã về nước rồi aa, má ơi, chị ấy đứng chung một chỗ với Tiêu Chiến thật sự quá hợp. Vương Nhất Bác cậu vào diễn đàn của trường chưa? Cậu biết không, trên diễn đàn có một cái topic dự đoán couple, tất cả những cặp đôi được dự đoán 90% đã thành đôi rồi. Đàn chị Tuyên Lộ vẫn luôn là ánh trăng sáng trong topic đó, vì tất cả mọi người cảm thấy, phàm phu tục tử thật sự không xứng với chị, vẫn một mực không chịu ghép couple với ai."

Nói xong, Tống Tổ Nhi lấy điện thoại ra, chụp cái tách hai người đang đứng kia.

"Kim Đồng Ngọc Nữ! Tống Tổ Nhi ta hôm nay muốn làm Nguyệt lão một lần, nói cho cái bọn phàm nhân ngu xuẩn kia biết, ta đã tìm cho đàn chị Tuyên Lộ một đối tượng phù hợp!"

[Edit|Hoàn][Bác Chiến] Đừng động vào anh trai tôiTempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang