Bāshísàn

249 31 2
                                    

Hải đưa mắt nhìn căn phòng với kiến trúc lạ lẫm với những viên thủy tinh được gắn lên tầng đẹp quá... cứ hệt như một bầu trời đầy sao mà mưa gió ngoài kia chẳng làm ảnh hưởng đến lúc này vậy...

Đây... đây là cõi mơ sao... giấc mơ đẹp như này... nó nhớ, hải nhíu mắt dậy nhìn sang bên cạnh... nó nhớ rõ ràng chỗ nó chỉ là bóng đêm, không đẹp lấy như này...

- a...

Hải vội kéo chăn nhìn về phía dũng, thầy... sao nó lại... ngủ cùng giường với thầy rồi... còn...

Nó không tin ngồi bật dậy nhìn cơ thể mình một lượt làm dũng cũng phải thức giấc giữ lấy tay nó...

- em dậy rồi...

- thầy... thầy đã làm gì...

Nó thụt lùi hoảng té luôn xuống giường, chăn gối lẫn lộn, dũng vội ngồi dậy tháo chăn ra nhìn lấy vẻ mặt cưng của hải... em như này cứ làm anh chết mê chết mệt em thôi...

- đừng... đừng đừng động vào tôi... thầy... thầy điên rồi... đừng ...

- nào hải, em bình tĩnh nghe anh nói, chúng ta đã ngủ chung rồi em còn ngại gì nữa chứ... hay em ngại xuân trường không biết ..

- ngủ chung... không thể nào, làm sao có thể chứ, thầy lợi dụng tôi ngất đi sao..

- ừ... ép em ở bên anh chỉ có thể còn cách này thôi... xuân trường cũng đi ngoại tình, em cần chi ở cái nhà lạnh lẽo ấy nữa...

- anh... anh điên rồi...

À... dũng cười em cuối cùng chịu gọi lấy anh này, hải nhìn quần áo của mình bị ném vất vưởng sang một bên đến bộ đồ cũng đã khác hẳn...

Nó đứng dậy còn yếu bị dũng bế lấy đặt vào chiếc bàn nhỏ...

- em xem đứng còn chưa vững... anh đã bảo giúp việc nấu cháo cho em... em ăn một chút...

- ....

Hải thần trí hoảng chẳng còn thể trả lời, anh ta cứ như vậy xấu xa cưỡng đoạt nó sao...

Anh xã... em bị người ta cưỡng bức... anh cứu em được không... có lẽ hải đã định lấy câu trả lời...

Dũng đút cháo cho nó không được kéo chiếc ghế lại gần hơn, tự ăn một phần cháo vào miệng mình băm nhiễn rồi bón cho hải...

- anh...

- không còn cách nào khác chỉ làm như vậy em mới chịu ăn thôi... nếu em không ăn anh sẽ tiếp tục hôn và say sưa như thế quan hệ với em lần nữa... em tự định liệu đi...

- ...

Hải xấu hổ giữ chặt cổ áo mình giờ nó mới nhận ra ngoài lớp áo này nó chẳng còn cái gì trên người nữa... thật sự... nó...

- em muốn trả thù xuân trường không... anh sẽ giúp em... chỉ cần em trả ơn về làm vợ anh là được...

- sao anh phải làm như vậy chứ... bên ngoài kia còn có...

- nhưng họ không phải là nguyễn quang hải em...

- ....

- nghe anh, cho anh một cơ hội chúng ta kết hôn với nhau đi có được không ...

619 - Yêu Em ♡ Mất EmWhere stories live. Discover now