Liùshíbā

271 33 3
                                    

Đức chống cằm vào ô cửa xe đón cái gió đầu mùa thâm trầm nhìn chiếc nhẫn bị bóp méo vẫn chưa rời khỏi tay mình...

Cố gắng là như thế chiếc nhẫn cũng không vừa tay...

Như vậy thiết giữ làm gì, nó hít một hơi ném đi ra xa xa lực yếu làm có phần lăn tròn đập vào người đàn ông trước mặt...

Nó nhìn ông đặt cái kéo to bản ở trên hàng rào cây cắt tỉa khom người xuống nhặt lấy chiếc nhẫn đem đến tận xe chìa ra cho nó...

- có vẻ như cháu đã làm rơi...

- không ạ... là cháu đã quẳng nó đi... xin lỗi vì cháu quăng lung tung, nhưng bác nhặt tiện vứt rác hộ cháu...

- ...

Ông nheo mắt nhìn qua đôi kính viễn, rõ ràng đây là một chiếc nhẫn vàng đấy, dù gì nó cũ méo như này không phải là không có giá trị...

- cháu nhầm phải không... đây là chiếc nhẫn vàng...

- không ạ... bác nhìn là chiếc nhẫn vàng, cháu nhìn chỉ là quá khứ cần vứt bỏ... không thuận tay giữ lại làm gì ạ...

- .... cách vứt bỏ quá khứ của cháu thật kỳ lạ đấy... vậy coi như ta giữ hộ, khi nào cháu muốn lấy lại quá khứ thì đến tìm ta...

- ....

Đức gật đầu khó chịu, người đàn ông này không phải là có vấn đề thần kinh gì đấy chứ...

Ông ta không làm phiền lấy đức nữa mà tiếp tục công việc tỉa cây của mình rồi mất dáng sau những lùm cây um tùm kia...

Đại cầm lấy một tập hồ sơ lớn mở cửa ra đặt vào giữa hai đứa...

- em nhìn gì vậy...

- dạ không có gì... anh lấy tài liệu xong rồi à...

- ừ, cũng không lâu lắm...

Chiếc xe rời khỏi, đức lại thấy bóng ông làm vườn kia nhìn lấy nó... đại sợ nó lạnh kéo vào nâng lấy cửa...

- hôm nào bố anh tổ chức tiệc, chúng ta sẽ về nhà, anh chính thức ra mắt em luôn, được chứ...

- vâng... bố anh sẽ không chê em mà chấp nhận sao...

- hì, ngoại trừ anh dũng, bố không quan tâm ai khác nữa nên chuyện đó không cần em phải lo...

- vậy, bố anh có biết em chút nào không...

- cũng có một chút, nhưng em yên tâm, chúng ta kết hôn rồi bố chẳng thay đổi được gì đâu...

- à... vậy... em có một đề nghị nho nhỏ, không biết ý anh như nào...

- ....

Đức vuốt mái tóc mai mình qua một bên lật ra đúng trang hợp đồng ký với công ty xuân trường... cả bản viết chữ ký kia có phần còn chưa ráo mực, xem ra chỉ ký gần đây thôi...

- em còn muốn dây dưa với xuân trường sao...

Đại dừng hẳn xe ở một con lộ đóng tập lại kéo về... hắn không thích đức xen vào chuyện công ty, nó đưa tay quệt lấy môi cười mỉm...

619 - Yêu Em ♡ Mất EmWhere stories live. Discover now