Èrshíbā

310 28 2
                                    

Đức lắc vội đầu, nó không nghĩ là nó có thể nghĩ ra suy nghĩ tồi tệ như thế... anh ta chẳng thể làm được gì nó cả, bây giờ không sau này nhất định cũng sẽ không... anh trường yêu thương nó như vậy chắc chắn sẽ bảo vệ nó mà....

...

Đau ... tuấn anh đưa tay giữ thắt bụng lại rời khỏi bàn làm việc hướng về cái kệ khép hờ kia vội vàng lấy thuốc uống... ở bên trên tầng tiếng người đàn bà điên hét xuống làm nó xoay đầu lại đưa tay đập lên... đã bận như này còn ồn...

- đang uống gì đấy...

Đức huy vừa trở về bước vào căn phòng của nó đầu tiên đưa một sấp tài liệu...

- là thuốc đau bao tử thôi... anh đi việc về lẹ nhỉ...

- có những thứ cần đốt cháy giai đoạn... em chỉ cần thiết kế ra những cái cần thiết thôi... những thứ khác em không cần quan tâm đâu ...

- nhưng mà ...

Tuấn anh đưa tay nhận tài liệu mật mà đức huy đã cài người vào công ty của trường... nếu bản thiết kế chỉ là copy, anh ta có thể cho người cop đi, nó tự thiết kế ra bản thiết kế mới không phải là hay hơn sao, cần thiết gì cần...

Anh ta muốn nó nhúng hẳn chàm... tuấn anh ngợ ra một chút nhìn đức huy động viên lấy nó rồi leo lên tầng tự tay chăm lấy người đàn bà điên kia những ngày huy có thời gian...

Ôn nhu, nhẹ nhàng, đến tận từng cử chỉ chưa bao giờ thấy huy đối xử với bất cứ ai... ngoài người chăm ra thì cũng không có lấy ai dám lên căn tầng này... nhìn sao vẫn là người phụ nữ luống tuổi... nếu là mối tình cảm tầm thường kia...

- đau...

Tuấn anh giật mình đưa tay ôm lấy bụng, đã nhớ rõ vừa uống thuốc ... không lẽ thuốc bị nhờn...

Cái tiếng re ré của nó cũng làm huy ngưng tay đút cho mẹ mình ăn đặt mạnh chiếc bát xuống bước ra đưa tay cứng ngắt kéo nó đi...

- làm gì...

- ai cho phép lên đây...

- chỉ là hóng gió thôi...

- hóng gió... hay hóng hớt...

- đùa... không tin thì thôi... đau tay... mau thả...

- nguyễn tuấn anh... việc này chỉ có em biết tôi biết... em thử để người thứ ba biết xem...

- ....

Tuấn anh nhìn tia lửa không đùa hằn chặt lên tay nó... chả thèm cãi lý với anh nữa... tuấn anh giật lại tay mình mặc kệ tâm tư của huy...

Nó loạng choạng bám víu rồi ngã xuống...

...

Hải đưa tay nhận lấy chén thuốc từ mẹ nấu riêng cho nó... em bé gần qua tháng thứ bảy nên cái phần nặng nề này...

Nó khẽ nhăn mặt đưa tay ôm bụng...

- đứa trẻ lại đạp sao...

- dạ mẹ... con...

- mấy ngày nay cả nhà đều bận, con lại khó khăn hay con gọi mẹ con lên chăm đỡ con một tuần nhé... mẹ cũng cần về lại tuyên quang làm một vài thứ... xuân trường chắc cũng không rảnh ở nhà cùng con được...

619 - Yêu Em ♡ Mất EmTahanan ng mga kuwento. Tumuklas ngayon