Chương 25: Ai hống ai

2.9K 344 21
                                    


Editor: D Ẹ O

Thập Nhị Trung cùng rơi vào trầm mặc tập thể.

Các bạn học trường ngoài thì ồ lên ý vị thâm trường: "Òoooooo—— "

Mới đầu mọi người chỉ thấy Lâm Khiển và Trịnh Trọng đột nhiên lao thẳng ra sân băng, tốc độ của họ quá nhanh, truyền thuyết Lâm Khiển không biết trượt mọi người đều biết, cho nên phản ứng đầu tiên của các bạn học đều là lo lắng cho an nguy của Lâm Khiển, căn bản chẳng ai thèm quan sát tình hình trên sân.

Chờ khi mọi người phát hiện sự thật không giống như những gì họ vẫn tưởng, tiếng hét lo lắng mới dần yếu đi, thay vào đó là những lời nghi ngờ của học sinh trường ngoài.

Có người khá quen thân với học sinh Thập Nhị Trung vừa là ghen tị vừa là trêu chọc nói: "Trình độ bao che khuyết điểm của trường bọn cậu kinh thật..."

Tình cảnh một lần nữa lâm vào lúng túng.

Sau phút trầm mặc ngắn ngủi, mọi người ăn ý giả như chưa từng có chuyện gì xảy ra, yên lặng đưa mắt nhìn về phía sân trượt.

Và bây giờ, mọi người mới phát hiện, tình hình trên sân băng kinh người đến cỡ nào.

Những người trượt khác trên sân băng vốn ít ỏi đã ngại mệnh mình chưa đủ dài mà lui hết về bên sân, nhường lại sân khấu cho Lâm Khiển và Trịnh Trọng.

Lâm Khiển trượt rất nhẹ nhàng, ví như vận động viên thế vận hội mùa đông cũng không sai, một tay y cầm lấy cánh tay Trịnh Trọng, dưới chân lướt như bay, đến những bạn đứng gần thành sân băng còn nghe được cả tiếng lưỡi trượt ma sát với mặt băng.

Trịnh Trọng bị y xách như gà con, thảm không nỡ nhìn, miễn cưỡng lắm mới giữ được thăng bằng, bị y ép lê về phía trước, mặt cậu ta bị khí lạnh phà phà đến tái mét.

"Giờ tôi không muốn cậu xin lỗi nữa, gọi baba đi."

Lâm Khiển nói, thân thể đột ngột nghiêng sang bên, cong người một góc hiểm, làm thành vòng cua cực kỳ khó, hệt như vận động viên trên TV.

Lưỡi trượt cắt xuống mặt băng, những vụn băng óng ánh tung bay tứ tán.

Khán giả vây xem bùng nổ, những tiếng vỗ tay vang lên như sấm, không chỉ các bạn học tham dự tiệc sinh nhật, mà còn cả người qua đường tình cờ vây xem.

Màn biểu diễn của Lâm Khiển quá ngoạn ngục, ngay cả người ngoài nhìn vào cũng thấy đặc sắc, lo lắng trong lòng các bạn học triệt để bay biến hết, bắt đầu chuyên chú thưởng thức màn thịnh yến mãn nhãn mà Lâm Khiển mang lại.

Đương nhiên, trong đó cũng có người tâm tình rất phức tạp.

Trịnh Bằng Khinh thì khỏi phải nói, còn Vưu Ny Ny và La Nhuận Vi buổi chiều vừa được 'may mắn' chứng kiến màn Lâm Khiển và Trịnh Bằng Khinh cùng lăn long lóc đều trợn to hai mắt, Vưu Ny Ny hưng phấn mà mặt đỏ rần: "Không ngờ Lâm Khiển lại lợi hại đến vậy..."

La Nhuận Vi đáp lạnh tanh: "Ha ha, không ngờ đấy."

Hoắc Thụy Nghiệp đứng cách đó không xa lại nghiến răng ken két, vốn còn mừng thầm khi nghĩ sẽ nhìn thấy cảnh Lâm Khiển và Trịnh Trọng xảy ra xung đột, Trịnh Trọng nhà có tiền, tính khí lại không tốt, nếu đánh nhau với Lâm Khiển chắc chắn sẽ to chuyện, lúc Lâm Khiển lôi Trịnh Trọng vọt vào sân cậu ta lại càng vui. Cũng giống những người khác, cậu ta tưởng rằng Lâm Khiển không hề biết trượt băng, nhưng khác với bọn họ lo lắng cho Lâm Khiển, cậu ta lại ước gì Lâm Khiển sẽ xấu mặt, tốt nhất là để Vưu Ny Ny thấy Lâm Khiển thảm hại đến mức nào, đỡ cho Lâm Khiển cướp hết hào quang hôm nay của cậu ta.

[EDIT] Bỗng Nhiên Song Trọng Sinh Ngay Ngày Kết Hôn Cùng Kẻ Thù - Lâm Tri LạcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ