C851 - 925

671 3 0
                                    

Chương 851: Không nhịn được

Nguồn dịch: Nhóm dịch Friendship 
Sưu tầm: tunghoanh.com

Biên tập: metruyen.com
Nguồn truyện: kenwen.com


< cảm="" ơn="" bạn="" "="" phuoc_feeder"="" đã="" ủng="" hộ="" truyện="">>



    - Hiện tại anh bắt đầu luyện hóa Phi Vân Trùy. Ánh Trúc và cả Diệp Lăng nữa, hiện tại hai người cởi toàn bộ quần áo trên người mình ra đốt. Tốt nhất là tắm rửa, gội cả đầu đi.

    Diệp Mặc cầm lấy Phi Vân Trùy xem một lát, không ngờ lại nói những điều khiến Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng cảm thấy khó hiểu như vậy.

    Tống Ánh Trúc hơi sửng sốt, nhưng không hỏi nhiều. Chỉ có Diệp Lăng là đỏ bừng mặt nói:

    - Anh, anh nói gì vậy.

    Nơi này chỉ có một thạch động nho nhỏ. Tống Ánh Trúc là vợ của Diệp Mặc, cởi quần áo đương nhiên không có vấn đề gì. Nhưng mình sao có thể?

    Diệp Mặc nghe Diệp Lăng nói xong dường như cũng cảm giác mình nói vậy có chút vấn đề. Hắn lập tức bổ sung nói:

    - Lý Bách Sâm có thể theo dõi được chúng ta, nhất định gã đã hạ dấu hiệu thần thức lên người của hai người. Nhưng vừa rồi anh kiểm tra qua, lại không tìm ra được. Mặc kệ gã đã dùng dấu hiệu thần thức gì, hẳn là chỉ ở trên quần áo của hai người. Cho nên, sau khi hai người tắm rửa thay quần áo xong, hẳn sẽ không có việc gì nữa. Làm vậy cũng để phòng ngừa nếu chẳng may thôi.

    Tống Ánh Trúc lại ngắt lời nói:

    - Ông xã, thật ra em có thể thay quần áo ở trong này, nhưng Diệp Lăng thì không có chỗ thay.

    Lần đầu tiên Tống Ánh Trúc gọi mình là ông xã, đương nhiên Diệp Mặc hiểu được ý của cô. Hắn lập tức nói:

    - Hiện tại không còn nhiều thời gian nữa. Không thể để ý nhiều chuyện như vậy. Hai người nhanh chóng thay đi. Thay xong rồi, em và Diệp Lăng điều khiển Phi Vân Trùy chạy trốn. Anh cần phục hồi. Hiện tại anh quay lưng lại phía hai người là được rồi. Làm nhanh một chút đi.

    Diệp Mặc nói xong không còn để ý tới hai người nữa, vội vàng luyện hóa Phi Vân Trùy. Hắn biết Lý Bách Sâm là đệ tử thiên tài của Chính Nguyên Kiếm Phái. Bất kể y bị giết vì nguyên nhân gì, Chính Nguyên Kiếm Phái cũng sẽ không từ bỏ ý định. Hiện tại điều hắn có thể làm chính là đi càng xa càng tốt.

    Dường như Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng đã biết tình hình đang nguy cấp. Hai người càng không dám do dự, vội vàng thay hết quần áo sau lưng Diệp Mặc, sau đó lại tắm gội sạch sẽ, rồi thay một bộ quần áo sạch sẽ.

    Lúc này Diệp Mặc đã luyện hóa xong Phi Vân Trùy. Sau khi Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng cầm quần áo đi đốt xong, Diệp Mặc đã đứng lên cũng có chút khó khăn.

    Tuy rằng Bạo Nguyên Đan rất lợi hại, nhưng di chứng của nó quả thật rất lớn. Diệp Mặc giao Phi Vân Trùy vừa được luyện hóa cho Diệp Lăng khống chế. Hắn chỉ có thể để Tống Ánh Trúc cõng.

    Tống Ánh Trúc cõng Diệp Mặc trên lưng đi lên Phi Vân Trùy. Diệp Lăng vội vàng khống chế Phi Vân Trùy chậm rãi biến lớn, sau đó bay lên không trung.

    Diệp Mặc lại dặn dò nói:

    - Chúng ta vẫn bay về phía nam, không cần sợ lãng phí linh thạch. Phi Vân Trùy cần linh thạch thượng phẩm mới có thể khởi động được. Chỗ này có ba nghìn linh thạch thượng phẩm. Hai người có thể thoải mái dùng. Dùng hết rồi nói sau.

    Phi Vân Trùy ngoại trừ phòng điều khiển ra, bên trong còn có một phòng nhỏ, diện tích gần tám mét vuông. Đối với tu sĩ Trúc Cơ thậm chí tu sĩ Kim Đan bình thường mà nói, đây là một pháp bảo phi hành không tồi.

    Sở dĩ Diệp Mặc dám để cho Diệp Lăng khống chế Phi Vân Trùy không ngừng bay về phía nam, chính bởi vì với tốc độ của Phi Vân Trùy, tu sĩ Trúc Cơ bình thường căn bản không thể đuổi theo. Tuy rằng linh khí phi hành hạ phẩm không tồi, nhưng tu sĩ Kim Đan bình thường còn chưa tới mức đến đánh cướp một linh khí hạ phẩm. Nếu như thực sự không may mắn gặp phải một tu sĩ Kim Đan tới đánh cướp, hắn chỉ có thể tự nhận không may.

    Sau sáu giờ, Diệp Mặc gọi Tống Ánh Trúc vào phòng, để một mình Diệp Lăng ở bên ngoài khống chế Phi Vân Trùy.

    Đang lúc Diệp Lăng nghĩ không biết anh mình gọi chị dâu Ánh Trúc vào làm gì chợt cô lại nghe thấy tiếng rên rỉ của Tống Ánh Trúc truyền ra. Tuy rằng Diệp Lăng còn chưa kết hôn, nhưng cô vừa nghe thấy những âm thanh này liền hiểu được chuyện gì đã xảy ra. Mặt cô không khỏi đỏ lên. Tuy rằng cô không rõ vì sao anh mình lại vội vàng đến mức không thể chờ được như thế. Nhưng cô lại biết anh mình không phải là loại người háo sắc. Nếu anh mình muốn làm như vậy, khẳng định phải có lý do của hắn.

    Diệp Lăng chỉ có thể giả vờ như không nghe thấy. Nhưng một lát sau, cô lại cẩn thận lắng nghe, thật sự không phát hiện một âm thanh nào nữa. Diệp Lăng nghĩ một chút, lập tức hiểu được hẳn là anh mình đã bố trí một trận pháp cách âm.

    Đương nhiên Diệp Mặc biết rõ về di chứng của Bạo Nguyên Đan. Nếu như không có Tống Ánh Trúc ở bên cạnh còn chưa tính làm gì. Nếu Tống Ánh Trúc đã ở đây, hơn nữa còn là vợ của hắn, hắn không thể không lợi dụng.

    Huống gì tuy rằng hắn và Tống Ánh Trúc luôn luôn ở cùng nhau, nhưng đã cách hai người thân thiết lần trước hơn nửa năm rồi. Hai vợ chồng đều có chút hoài niệm.

    Tống Ánh Trúc là một người phụ nữ bề ngoài lạnh băng, nhưng trong lòng lại nóng như lửa. Thậm chí khi Diệp Mặc còn chưa nói ra hắn cần Tống Ánh Trúc vì Bạo Nguyên Đan, Tống Ánh Trúc đã không kìm chế được tình cảm mãnh liệt trong lòng mà ôm lấy Diệp Mặc.

    Cô đã sớm muốn Diệp Mặc, tiếc rằng vẫn không có thời gian. Lúc trước khi còn ở Lạc Nguyệt, Diệp Mặc quay trở về liền giúp Diệp Lăng luyện đan. Ngày hôm sau liền rời khỏi Lạc Nguyệt, sau đó đi vào tiểu thế giới. Rồi lại từ tiểu thế giới đến Bắc Vọng Châu.

    Tiếp sau đó, cô càng không có cơ hội thân thiết với Diệp Mặc. Hiện tại cô và Diệp Mặc có thể ở một mình với nhau, cô sao có thể kìm chế được ngọn lửa trong lòng mình.

    Từng mảnh quần áo của hai người đều bị xé ra. Tống Ánh Trúc căn bản không chịu nổi khiêu khích. Thậm chí Diệp Mặc cũng không khiêu khích cô, cô cũng đã không chịu nổi nữa.

    Chỉ một lát sau, cô hoàn toàn không chịu nổi cảm giác sung sướng này, mà rên rỉ thành tiếng. Diệp Mặc nghe thấy tiếng Tống Ánh Trúc rên rỉ lập tức nhớ tới Diệp Lăng đang ở ở bên ngoài lái Phi Vân Trùy. Mặt hắn liền đỏ lên. Hắn vội vàng bố trí một trận pháp cách âm.

    Mãi đến mấy giờ sau, Diệp Lăng mới nhìn thấy Tống Ánh Trúc với mái tóc có chút rối loạn, trên mặt có vài vết son hồng. Trên mặt cô còn lộ ra một chút thỏa mãn sau xuân tình. Diệp Lăng không khỏi trợn mắt nhìn Tống Ánh Trúc một cái nhưng không nói gì. Trong lòng cô tự nhủ chẳng lẽ phụ nữ có chồng đều to gan như thế sao?

    Tống Ánh Trúc thấy Diệp Lăng trợn mắt nhìn mình, mặt cô lập tức càng đỏ thêm. Nếu như Diệp Lăng giả vờ không có chuyện gì xảy ra, có lẽ cô đã nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình thường.

    Chỉ có điều Diệp Lăng liếc mắt nhìn một cái như vậy, lập tức khiến cô có chút không được tự nhiên, có chút xấu hổ giải thích một câu.

    - Anh trai em dùng Bạo Nguyên Đan sau đó có chút di chứng. Bọn chị liền, liền...

Thiếu Gia bị bỏ rơiWhere stories live. Discover now