- Jessica!- Ji Yeon thật sự xót xa khi nghe cô nói vậy

Hyo Joon đứng cạnh em mình, nhìn Jessica, hai hàng nước mắt chảy ròng như thác đổ.

- Sau khi em đi...Yeonie...hãy đi tìm Hyomin...Em không tin là...cô ấy bỏ rơi...Yeonie...chỉ vì một chàng trai. Em....cảm nhận được....rằng....nhất định có uẩn khúc....bên trong....Yeonie...Hãy tìm cô ấy...và nói...cho cô ấy biết....Yeonie yêu cô ấy...biết ...nhường nào.

Xoay mặt qua, Jessica nói với Hyo Joon

- Hyo Joon oppa! Cám ơn những lời động viên của anh...trong những...ngày vừa qua. Em rất vui....vì được....quen biết anh. Hyo Joon oppa! Em xin lỗi...vì không thể đáp lại...tình cảm opp dành cho...em. Em....xin lỗi!

Hyo Joon không nói gì. Hai đầu gối anh đập xuống đất. Nước mắt không ngừng rơi.

- Ông ơi- Jessica yếu ớt chìa tay cho ông Paul nắm lấy, nàng biết rằng từ nay về sau, ông sẽ chẳng thể nắm tay đứa cháu yêu quí của mình thêm lần nào nữa- Ông nhớ....giữ gìn sức khoẻ. Cháu không thể....xoa bóp cho ông...nữa rồi! Nhưng cháu vẫn...thương ông. Cháu đi rồi, ông đừng ăn hiếp...chồng cháu...nữa...Nha ông!

Lưng ông Paul vốn đã còng vì sức nặng của tuổi già nay càng còng hơn nữa bởi những lời êm dịu mà nặng trũi của đứa cháu độc nhất của ông.

Ông Paul gật đầu trong đớn đau. Thân hình ông run run lên vì xúc động. Xoay mặt trở lại với Ji Yeon, Jessica rưng rưng đôi dòng lệ.

- Cho em gởi lời xin lỗi...đến appa. Nói rằng em...là đứa con dâu...bất hiếu. Em không thể...làm nhiệm vụ của một người...con đối với cha, người vợ đối với...chồng nữa rồi! Rằng em....rất xin lỗi.

Jessica dừng lại một lúc để lấy chút sức lực

- Hạnh phúc....lớn nhất của em...là được làm vợ Yeonie. Mong ước...lớn nhất...của đời em....là làm cho....Yeonie...vui vẻ mỗi ngày.

- Em luôn làm Yeonieh vui cười- Ji Yeon rưng rưng nước mắt nhìn Jessica

- Yeonie!

- Yeonie đây!- Ji Yeon hôn lên tay cô vợ tội nghiệp

- Em còn....một tâm nguyện...cuối cùng...Yeonie...sẽ chiều em chứ?

- Nói đi! Yeonie sẽ làm!

- Yeonie có thể...- giọng Jessica càng lúc càng yếu- hôn...em...lần cuối không?

Ji Yeon gật đầu trong nước mắt, chiều theo ý vợ.

Dồn hết sức tàn còn sót lại trong người mình, Jessica mỉm cười thật tươi tựa một thiên thần với tất cả, để rồi sau đó bước vào cõi vĩnh hằng.

- Jessica

Không hẹn mà cả ba người: ông Paul, Hyo Joon và Ji Yeon cùng lúc thốt lên hai chữ xót thương

Jessica đi rồi! Nàng đi rồi!

________..............________

Ngày đưa tang Jessica, cả ba người đều vận vét đen, lê từng bước nặng nhọc, mặt người nào cũng ủ rũ, sầu não. Riêng ông Paul thì tuổi tác đã cao, lại chứng kiến cảnh cô cháu gái mình yêu thương ra đi, ông không còn đủ sức để đứng nữa. Ông ngồi trên xa lăn, Ji Yeon đứng sau, đẩy xe.

[Longfic] Teacher and me - Jimin/MinyeonWhere stories live. Discover now