"Em làm gì vậy?"

Nayeon bị mất tập trung khi cảm nhận được độ ấm từ bàn tay người nọ đang bao bọc lấy bàn tay mình. Nàng nhìn cô, gò má đỏ ửng vì ngượng. Đây cũng không phải là lần đầu tiên họ nắm tay nhau như thế, vậy mà Nayeon vẫn cảm thấy mới mẻ và hồi hộp như ngày đầu.

"Thì nắm tay chị. Người ta hẹn hò đều như thế mà."

Sana cười, lồng những ngón tay mình vào ngón tay nàng.

"Sao Nayeon lại căng thẳng như vậy chứ?"

"Chị...không có. Chúng ta tiếp tục xem phim đi."

Lồng ngực lại đập rộn ràng trước nụ cười của cô. Im Nayeon cảm giác hôm nay nàng dường như trở lại những ngày đầu vừa thích Sana, chỉ cần một hành động nhỏ của cô cũng khiến nàng bối rối, tim đập chân run.

"Phải dựa lên vai em nữa thì mới giống đang hẹn hò thật sự."

Sana vươn tay phải ôm lấy vai nàng, để đầu nàng dựa lên vai mình, cô hôn lên trán nàng trước khi Nayeon bắt đầu cằn nhằn.

"Em đúng là lắm trò."

Nàng cười, ngoan ngoãn giữ nguyên tư thế đó cho đến khi bộ phim kết thúc.

Họ có lần đầu tiên hẹn hò ở rạp chiếu phim hoàn hảo hơn những gì cả hai dự tính.

[...]

Cả hai cùng ghé qua một quán kem nhỏ gần đó rồi gọi lấy hai ống kem. Họ vừa ăn vừa đi bộ loanh quanh khu ấy. Minatozaki Sana chẳng cho Im Nayeon một chút cơ hội cách xa mình, từ rạp chiếu phim cho đến đây vẫn nắm chặt lấy tay nàng, cùng nàng đi bộ.

Hiện tại đã là 9h, trời hôm nay không tối như mọi khi, Nayeon nhìn lên bầu trời, mê mẩn ngắm nhìn hàng ngàn vì tinh tú đang lấp lánh trên kia. Nàng có tìm hiểu qua một chút về sao trời, và nàng biết được vì sao đang đại diện cho mệnh cách của mình nằm ở hướng nào. Nàng đưa tay về bên phải, chỉ vào ngôi sao sáng nhất khu vực đó và nói với người bên cạnh mình.

"Nó là vì sao hộ mệnh của chị đó."

"Ừm...em không giỏi về thiên văn học cho lắm."

Sana ăn nốt phần kem còn lại rồi đáp.

"Nhưng ít ra em phải biết vì sao hộ mệnh của mình chứ."

Nayeon dùng vẻ mặt không hài lòng nhìn cô.

"Cái đó thì em biết."

Sana cười rồi đưa tay chỉ lên trời.

"Để xem..."

Cô di chuyển tay hết đưa qua trái rồi lại đưa sang phải khiến Nayeon có chút chóng mặt, rốt cuộc cô cũng chịu dừng lại tại một điểm.

"Vì sao hộ mệnh của em là đây này."

Cô chỉ vào Nayeon, dõng dạc tuyên bố khiến nàng đỏ mặt đánh vào vai cô một cái. Không cần bàn cãi gì về tài ăn nói của Minatozaki Sana nữa, người này bề ngoài lúc nào cũng giả vờ ngây thơ nhưng lời nói lại mang đầy tính sát thương, cô có thể chiếm trọn hơi thở của Im Nayeon chỉ với một lời nói giản đơn như thế. Đáy lòng Nayeon bị ngọt ngào đánh úp, khi nàng còn đang loay hoay chống đỡ, người nọ đã đẩy nàng vào hố sâu không lối thoát bằng một cái ôm thật chặt.

[Fic] Sanayeon: Trốn Không ThoátNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ