Phút chốc, gương mặt của Kaito được soi sáng dưới lăng kính của viên ngọc. Aoko khẽ đỏ mặt nhìn cậu. Cảm giác, thời gian, không gian như lắng đọng lại trên nụ cười của chàng trai ấy. Tim cũng vô thức mà đập liêm hồi. Không phải là máu mê trai lại lên ngay lúc này chứ. Kể đi, cũng kể lại nếu Kid không đối đầu với ba cô, nếu hắn chỉ đơn thuần là một ảo thuật gia thì không chừng lúc này Aoko đã thốt lên khen hắn đấy. Rằng hắn đẹp như tranh vẽ vậy.

Kid : chk ...! Lại không phải.

Cậu xoay sang nhìn Aoko, cậu nhận ra rằng cô đang đỏ mặt và còn giật thốt khi bị nhìn nữa.

Kid mỉm cười, sau vào giây, hắn hỏi : cô thích Kuroba Kaito đúng  chứ ? (  Đánh bạo một lần vậy, cố lên, mày sẽ làm được, Kaito !)

Kaito hỏi như vậy vì tin rằng Aoko sẽ không ngại nói cho người khác biết cô đối với mình thế nào.

Aoko ngạc nhiên : ehhhh? Cái tên điên đó... Làm .. làm gì có chứ!

Kid tỏ vẻ mặt nghi hoặc : vậy ư ??

Aoko dừng lại một lúc, lí nhí với đôi tay nhỏ vân vê tà áo : cũng không có lí do gì để ta trả lời một tên trộm như ngươi cả !!!

Kid nhếch mép : vậy tôi sẽ tạo ra lí do vậy.

Cậu nắm tay cô, cuối xuống, đặt lên nó một nụ hôn.

Cô mở tay ra, là viên ngọc.

Kid quay lưng lại. Chợt Aoko kéo lấy vai áo cậu lại, gặn hỏi : tại sao ???

Kid ngoái cổ nhìn về gương mặt đỏ bừng bừng phía sau vai áo mình, thầm than rằng Aoko rất lùn nhưng cũng nhịn lại mà đáp trả: hả ???

Aoko khăng khăng với một khí thế như kiểu Kid bị cô bắt chắc rồi : tại sao ngươi luôn trả lại những gì đã cướp ??? Có phải ngươi xem cảnh sát chỉ là trò cười không?

Kid yên lặng. Aoko đã hỏi anh câu hỏi này trong tư cách là Kaito rất nhiều lần.

Kid thở dài : haiz.... đó là nghệ thuật của một tên trộm tiểu thư ạ. Bên cạnh đó...

Cậu xoay người lại đối mặt với Aoko. Nắm lấy tay cô và gần thật gần, dưới ánh trăng hôm đó.

Kid bảo : tôi không thích giữ lại một thứ tôi không thích trong bộ sưu tập của mình !!!

Aoko ấp úng : bộ.... sưu tập của ngươi ?

Kid mỉm cười, có lẽ rằng sự thật chiến tiện nghi của cô nàng một lúc cũng không đến nỗi tệ : đến lúc về nhà rồi, nàng thanh tra ạ. Cô còn nợ tôi một lời cảm ơn về viên ngọc đấy.

Và cậu bước đến chỗ cô. Cô khẽ lùi lại nhưng cậu đã kịp ôm lấy cô và cất cánh. Nhưng trước lúc thả mình rơi xuống tòa nhà cao ốc ấy, hắn đã vuốt mái tóc dài của cô ra phía trước một ít, cố ý hôn một chút vào nó ngay trước mặt Aoko làm cô sốc đến nỗi không nói nên lời.

Như đúng lời hứa. Cậu đưa cô về đúng sân nhà Nakamori.

Trước khi bước đi. Aoko kéo Kid lại một lần nữa.

Aoko quả quyết : tôi sẽ bắt cậu !!

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

Aoko quả quyết : tôi sẽ bắt cậu !!

Kid cười, quay lại nhìn Aoko một chút rồi nói : cứ thử đi nào ! Cô nàng thanh tra bé bỏng !

Và .. hô biến.

Kaito Kid biến mất. Chỉ có 1 con chim bồ câu đậu lại trên tay Aoko.

Aoko nhìn con chim bồ câu dễ thương đang gật gù, thủ thỉ :
- cái tên đó, xấu chết đi được.

.
.
.

Trong nhà, Kaito khẽ thở dài.

- Haizzzz, suýt chết !! Tưởng là ngỏm tỏi rồi chứ!!!

.
.
.

Aoko chợt nhìn viên ngọc trong tay, mỉm cười :

- Nghệ thuật của một siêu trộm sao?

Chợt chú chim bồ câu tung cánh và Aoko nhìn về phía ánh trăng, vô thức nhớ lại hình ảnh vừa rồi. Bên kia hiên nhà, Kaito cũng đang nhớ về khoảnh khắc đó. Khoảnh khắc mắt cô chìm sâu vào mắt cậu trông khi cậu hôn một tí vào tóc của cô. Cả hai thầm than :

- Mùi của hắn/cô ấy thơm thật!

.
.
.

Like, cmt và thêm vào thư viện để theo dõi truyện nhé.

Kaiao x Ghen Where stories live. Discover now