Chương 64 Tiểu Thanh.

38 3 0
                                    


"Lúc này không phải người nên ngoan ngoãn chết đi hay sao?" Người thân bí thích thú khiêu khích.

Đắp lại hắn chỉ là một tiếng "Phi " của Trầm Thanh.

Trong lúc cậu bị quăng xuống đất, các tăng nhân cũng đang không ngừng công kích xung quanh, từng cặp từng cặp mắt mình chằm chằm Trầm Thanh đang nằm trên đất, họ vẫn như cũ không nói một lời, chỉ di chuyển như những con rối.

"Ngươi cho rằng người rất thông minh, ngươi nghĩ linh hồn xuất khiếu thì ta sẽ không thể làm gì được người?" Ta cảm ơn còn không kịp, dạng này ngược lại là rất hợp lý cho ta.

Theo lý mà nói lúc này hắn có thể lập tức giải quyết Trầm Thanh nhưng bị cậu khiêu khích người thần bí không khỏi nói thêm một câu.

Người thần bí vừa bắt đầu nghĩ xem nên giải quyết cậu thế nào, là Trầm Thanh mà không phải là Tiểu Thanh, cho nên nếu Trầm Thanh ra ngoài, càng thuận lợi cho hắn giải quyết.

Làn khói màu đen lan ra từ dưới chân người thần bí, không ngờ dây dưa trên thân trầm Thanh, lan từ chân bắp chân, đến đùi...

Lúc hắc khí đã hoàn toàn nuốt trọn Trầm Thanh , người thần bí lại dương lên một nụ cười quỷ dị, thậm chí còn hơi kinh khủng.

Người thần bí cảm thấy trong trái tim hắn chợt run lên ,cảm giác nguy hiểm xộc đến đại não ,sau lưng bỗng nhiên xuất hiện cảm giác không đúng, khiến hắn nhanh chóng quay đầu nhưng đã chậm một bước ,một tiếng vang nhỏ tựa như đâm rách một chiếc túi nhựa vậy.

Người thần bí giống như Trầm Thanh ban đầu, bị người dùng dao đâm vào yếu điểm, mà con dao kia chính là của hắn, cái mà trước kia hắn đã vung về phía cậu, sau đó bị cậu dùng một thanh kiếm gạt phăng ra.

Mà người đứng sau lưng hắn lúc này lại là Trầm Thanh, hoặc là nói là thân thể của cậu.

"Hahaha đáng đời!".

Nhân cơ hội này, Trầm Thanh vùng vẫy thoáy khỏi hắc khí ,cười haha, chậm rãi dưới đứng lên.

"Ầm!".

Làn khói đen như phát cuồng mà luân động bao trùm lấy người thần bí, cấp tốc bắn về "Trầm Thanh" đang đứng sau lưng hắn, một tiếng vang lớn ,"Trầm Thanh" trực tiếp bị đánh bay ra xa hơn 10 mét mới yên vị nằm trên mặt đất ,các tác nhân lúc đấy cũng tản ra sau đó bủa vây xung quanh "Trầm Thanh" .

"Ngươi đã làm cái gì!" Trong lúc hắc khí đang bao trùm người thần bí, hắn tức giận quát lớn.

"Ta có nói át chủ bài chỉ có một cái thôi à ?" Trông thấy nhìn cũng không nhìn nhìn thân thể mình một chút, vẫn như cũ chuyên chú nhìn chằm chằm người thần bí, phòng bị, nhưng trên mặt vẫn lộ ra nụ cười khiêu khích," Được nằm trên đệm như ,vậy thoải mái hay không?".

Thật ra Trầm Thanh cũng đang gắng gượng, thần hôn cũng bị chấn động lớn như vậy, cậu thiếu chút nữa nghĩ bản thân sắp đi chầu Diêm Vương rồi, nhưng mà cậu vẫn không nhịn được mà trào phúng, vẻn vẹn bởi vì hố đối phương một cái mà cảm thấy vui vẻ vô cùng .

Át chủ bài của Trầm Thanh từ đầu đã không phải là Bạch Tố Chân.

Bởi vì tồn tại của Y tương đương với nhà an toàn, người người thần bí sẽ không xuất hiện ,cho nên cậu căn bản chưa từng có ý định để y ham gia cuộc chiến này.

Ta cùng Hứa Tiên đoạt nam nhân [Edit]Hikayelerin yaşadığı yer. Şimdi keşfedin