Chương 3 : Ta biến thành 1 con rắn

304 32 3
                                    

Bị bao quanh bởi trùng trùng điệp rừng cây, cây cối đều cao vút vào mây, tán lá rậm rạp tựa như muốn che khuất cả bầu trời, anh nắng nhu hòa xuyên thấu qua tán lá lấm tấm trên mặt đất.

Cây thô to không nhìn thấy đỉnh , ngay cả những khe hở nhỏ của cành cây đối với Trầm Thanh cũng là 1 lỗ hổng lớn.

Cậu chậm rãi đảo mắt, nhìn khung cảnh xa lạ trước mắt , cuối cùng ánh mắt dừng lại trên cành cây trước mặt, đó là 1 cọng cỏ, một bụi cỏ rậm rạp, nhưng hết lần này tới làn khác đều cao hơn cậu , tựa như những cây cối mà cậu nhận biết đều có kích cỡ tương đương.

...Không phải cậu nhỏ đi , mà là do thế giới này đã trở lên to lớn .

Trầm Thanh không thể nào nghĩ tới, tỉnh lại sau khi ngủ liền phải đổi mặt với biến hóa nghiêng trời lệch đất.Rõ ràng cậu đang ngủ ở ký túc xá, Nhưng bây giờ trên thực tế, trước mắt cậu là một đám cỏ bị phóng đại lên gấp trăm lần.

Hết thảy trước mắt đều khiến Trầm Thanh không phản ứng kịp.

A

Cậu còn đang mơ?

Bụi cò đột nhiên lay động , bóng che khuất ánh nắng, một chiếc gậy gỗ lớn vén lên bụi cỏ trước mặt Trầm Thanh, đôi mắt đen nhánh của đại nam nhân đang nhìn cậu.

Chỉ cần 1 cái chân liền có thể giẫm chết cậu.

Hắn cuộn mái tóc đen nhanh, trên người mặc cổ phục, có vẻ là nông phục, trong tay còn cầm 1 cây gậy gỗ.

Trầm Thanh chỉ cảm thấy trái tim mình hẫng 1 nhịp, toàn thân kéo căng như dây đàn, thân thể theo bản năng dựng đứng lên, trái tim vang như tiếng trống.

"Ha ha, không uổng công ta tốn nhiều thời gian như vậy, rốt cuộc cũng tìm được người"

Phóng khoáng âm thanh như bị nhuộm qua nước, nghe không rõ ràng nhưng lại vang một cách khó chịu.

Trái tim bị chấn động đến mức lồng ngực đau đớn, sợ hãi tràn lan trong lòng, cậu không nhiên được mà chạy trốn...Nhưng cơ thể không có cảm giác bị trói buộc, cậu cảm giác không thấy tay, không thấy chân mình.

Không, không, không chuyện gì đã xảy ra?

Cậu nhìn chằm chằm người khổng lồ kia, nhìn thấy nam nhân kia buông xuống gậy gỗ, giơ tay câm lên mộc lâu(đầu lâu gỗ) thật to, tựa như 1 chút sẽ chụp xuống.

Nam nhân kia muốn bắt cậu

Trốn!

Trốn !

Mau trốn!

Ý nghĩ này như muốn nổ tung, sợ hãi đến đỉnh điểm, thân thể của cậu mới động đậy , chậm rãi di chuyển về phía sau, Trầm Thanh nhìn thấy cậu trong mắt của tên nông phu kia.

...Là 1 tiểu lục bích xà.

Xanh biếc như phỉ thúy, sáng lấp lánh xinh đẹp của ngọc phỉ thúy.

Trầm Thanh trở thành 1 con rắn, một con rắn bằng đầu ngón trỏ của nam nhân.

Mà nam nhân trước mắt muốn bắt nó.

Ta cùng Hứa Tiên đoạt nam nhân [Edit]Dove le storie prendono vita. Scoprilo ora