Chương 45 Không cần cố gắng như vậy.

45 4 0
                                    

Quan trọng là tình nguyện để Bạch Tố Chân bị phạt ở Lôi Phong Tháp.

Đến cùng là có ẩn tình gì?.

" Ta yêu ngươi, giọng nói đầy ý cười, nỉ non bên tai," Chẳng qua, vĩnh biệt."

Âm thanh không thể phân biệt được nam hay nữ sẹt qua tai ,Trầm Thanh bỗng nhiên nghĩ tới giấc mộng đầu tiên bản thân tới thế giới này suy nghĩ của một chút , một ý nghĩ loé lên khiên cậu bấn loạn.

Vậy là nói trong lần tuần hoàn thứ nhất Boss của Bạch xà truyện chính là Tiểu Thanh?.

Đến cuối cùng Bạch Tố Chân nói "Vĩnh biệt " cũng là nói với Tiểu Thanh?.

Hết thảy đều là giả?.

Không... không ....không... Làm sao có thể ? không có lý nào.

Thật sự là như vậy?.

Tại nơi sâu nhất trong nội tâm, giọng nói lại một lần nữa vang lên, kia chính là giọng nói chất vấn của chính cậu, giọng nói của chính mình.

Từ xưa đến nay,truyện vì yêu tinh hận ...chẳng lẽ còn thiếu?.

Trầm Thanh bị ý tưởng của bản thân làm hoảng sợ mở to mắt ,mất lực đạo trên tay một lần nữa cũng vô thức mạnh hơn không ít, sau đó chính là sững sờ vì khi cậu vừa mở mắt liền chạm mắt với một đôi mắt khác.

Kia là một đôi mắt rất xinh đẹp, bên trong tựa như ngậm cả ngàn vạn sao ,trời lại giống như một mảng đại dương mênh mông ấm áp nhu hòa khiến người ta chết chìm trong đó, lúc này cặp mắt kia lại lộ ra vẻ lo âu nồng đậm.

Kia chính là đôi mắt của Bạch Tố Chân.

Bạch Tố Chân thật ra cũng không có ngủ, y một mực nhìn cậu, y đang rất lo lắng cho Trầm Thanh.

Suy nghĩ này dâng trào đến tận cuống họng,chẳng biết vì sao hốc mắt lại đột nhiên chua xót ,cậu không hiểu vì sao lại cảm thấy ủy khuất ,nháy nháy mắt cố gắng đem sự xúc động này thu về.

Nói đùa...

Nam nhi đại trượng phu khóc lóc cái gì!.

Hơn nữa là còn bởi vì một cảm xúc không tên.

"Trầm Thanh" Bạch Tố Chân thở dài ,trong giọng nói tràn ngập sự bất lực.

"Ừm.." Trầm Thanh bị tiếng thở dài này làm khẩn trương ,trái tim giống như bị treo lên.

Bạch Tố Chân vuốt ve khuôn mặt nhỏ, trong mắt tràn đầy sự đau lòng.

" Không cần cố gắng như vậy".

"Ý ta là nếu không nghĩ ra vậy thì đừng nghĩ nữa, ta che chở cho ngươi, không nghĩ ra cùng không sao"

Trầm Thanh trong lòng ẩn giấu rất nhiều chuyện, y biết.

Trầm Thanh không muốn chia sẻ cùng y cùng không sao.

Trầm Thanh muốn làm gì cũng được, nhưng chỉ duy nhất một điều không thể chính là hành hạ chính mình.

"Không được!" Trầm Thanh không do dự mà cự tuyệt, cậu làm sao có thể không nghĩ.

Thế giới này căn bản không phải câu truyện báo ân hoàn hảo, nó ẩn giấu rất nhiều điều bí ẩn ,tất cả đều chỉ vào bạch Tố Chân ,nếu như cậu không nghĩ ,không hiểu rõ ,chờ tới khi chuyện ập tới mới quyết định căn bản sẽ không phản ứng kịp.

Ta cùng Hứa Tiên đoạt nam nhân [Edit]Where stories live. Discover now