Chương 42 Đừng gạt ta.

52 4 0
                                    

Nhưng cũng chính bởi vì "Tiểu Thanh" đang trong cơ thể cậu, cho nên cậu mới không muốn nói.

Trầm Thanh siết chặt nắm đấm.

Ngay từ đầu cậu cũng không biết vì sao Bạch Tố Chân lại muốn mang theo cậu, dù sao Bạch Tố Chân cũng là Tinh Quân, dựa vào cái gì lại muốn mang theo một Tiểu yêu quái yếu đuối bên người? Nhưng về sau cậu từ từ cũng đã biết.

Bạch Tố Chân mang theo cậu là vì giữa bọn hắn có vô hình nhân quả cùng cảm giác quen thuộc.

Nhân quả kia có lẽ là "Tiểu Thanh", cũng có thể là" Hứa Tiên" nhưng lại không phải cậu.

Tồn tại liên kết với Bạch Tố Chân là "Tiểu Thanh" không phải Trầm Thanh.

Nếu như cậu nói ra toàn bộ cho Bạch Tố Chân biết, Bạch Tố Chân sẽ nghĩ như thế nào? Sẽ làm như thế nào?.

Trước đó cậu từng nghĩ sẽ nói hết cho Bạch Tố Chân là bởi vì Trầm Thanh căn bản không nghĩ tới chỗ này, bây giờ "Tiểu Thanh" lại xuất hiện khiến cậu bắt đầu sợ hãi.

Cậu sợ Bạch Tố Chân hoài nghi mình.

Cậu sợ Bạch Tố Chân sẽ ép cậu- một kẻ ngoại lai ra khỏi thân thể của" Tiểu Thanh ", sau đó để" Tiểu Thanh" một lần nữa nắm giữ quyền chủ động của cỗ thân thể này.

Cậu sợ Bạch Tố Chân sẽ làm gì... Cậu rất khó lựa chọn .

Cậu không muốn nói cho Bạch Tố Chân biết .

Cậu không muốn nói cho Bạch Tố Chân biết cậu chỉ là một kẻ giả mạo, không muốn nói cho Bạch Tố Chân cùng cậu có một nhân quả khác chính là "Tiểu Thanh" .

"Tiểu Thanh".

Trần Thanh từ trong suy tư của bản thân cũng lấy lại tinh thần, trong ánh mắt lo lắng của Bạch Tố Chân lắc đầu.

"Ta không biết".

Có thể giấu được bao lâu vậy điền dấu đi ,chí ít hiện tại Bạch Tố Chân gọi" tiểu thành "hay là gọi cậu" Trầm Thanh" ,trong lòng rối bời suy nghĩ.

Bạch Tố Chân híp mắt, ý vị thâm trường nhìn Trầm Thanh ,một hồi lâu mới ừ một tiếng," Tối hôm qua, ta đã mơ một giấc mộng ".

Trầm Thanh đang nói láo,Bạch Tố Chân biết.

"Mơ cái gì?".

"Ngươi quỳ gối trong mưa một mực nói đại nhân ta thật có lỗi" Y không biết người quỳ trong mưa có phải là Trầm Thanh hay không nhưng y biết bọn họ có cùng một gương mặt.

"Không phải ta!" Lời vừa nói khỏi miệng Trần Thanh đã biết mình nói sai rồi.

Trong lòng của cậu rất rối loạn, năm chữ kia khiến cậu nghĩ tới "Tiểu Thanh "cậu không muốn Bạch Tố Chân coi bọn họ thành một người, cho nên không hề nghĩ ngợi mà phủ nhận.

"Đó là ai?" Cạch một tiếng Bạch Tố Chân đem bình rượu hồ lô đặt lên bàn ,"làm sao ngươi biết đó không phải là người?".

Tiếng động kia giống như vừa đập vào trái tim Trầm Thanh, cậu chỉ cảm thấy trong lòng càng loạn hơn, trong con mắt chiếu lên hình ảnh bạch Tố Chân đang đứng dậy, trong nháy mắt đó trầm Thanh chỉ muốn nhấc chân bỏ chạy, cậu cố gắng trấn định đứng tại chỗ nhưng cơ bắp toàn thân đã căng thẳng từ lâu.

Ta cùng Hứa Tiên đoạt nam nhân [Edit]Where stories live. Discover now