Chương 38.Quan huyện lạ thường.

43 2 0
                                    

"Thả lỏng ,chúng ta không phải là ngày xấu, cho nên ...Trầm Thanh từ trong tay áo lấy ra một chủy thủ,phe phẩy trước mặt nam nhân," Có thể hay không xin ngươi giúp một chuyện?".

Biểu cảm cùng động tác của Trầm Thanh cực kỳ giống lưu manh vô lại ,Bạch Tố Chân đứng sau lưng cậu có chút ngơ ngác, luôn cảm thấy Trầm Thanh giống như có chỗ nào đó hơi khác.

"Người, các ngươi muốn làm gì... Ta là huyện Tiền Đường quan huyện ,các ngươi ,các ngươi nếu là..." Hắn còn chưa nói xong chỉ thấy cây đao của Trầm Thanh tiến gần hơn.

"Người phải hiểu được, ta không phải đang hỏi ý kiến của người".

Biểu cảm lạnh lùng hiện trên khuôn mặt tuấn mỹ phi phàm của nam tử trẻ tuổi ,đôi mắt đen như mực bốc lên hàn khí ,lưỡi đao trong đêm tỏa ra hàn quang , quan huyện chỉ cảm thấy máu toàn thân đều lạnh đi.

Quan Huyện cắn răng, gật đầu," nói đi".

"Huyện quan lão gia thật sự là thông minh " Chủy thủ trong tay Trầm Thanh cũng thu về, trên mặt đột nhiên nở nụ cười tươi rói, giống như vẻ mặt lạnh lùng khi nãy chưa từng xuất hiện.

"Ca, người đến rồi sao?" Trầm Thanh cười ha hả, quay đầu nhìn về phía Bạch Tố Chân.

Nam nhân áo đen khóe miệng thõng xuống ,ngay cả đôi mắt cũng mất đi ý cười, y chỉ chầm chậm nhìn Trầm Thanh, mang theo ý dò xét ,trong mắt hiện lên cảm xúc thâm bất khả trắc ,TrầmThanh chỉ cảm thấy bản thân đã đổi vai với quan huyện vậy.

Bây giờ là cậu bị Bạch Tố Chân nhìn đến toàn thân phát lạnh.

Chắc mặt Trầm Thanh nghiêm nghị ra vẻ cứng rắn, nụ cười trên mặt cũng biến mất, tâm trạng hơi tốt lên một chút trong nháy mắt cũng rơi xuống vực sâu.

Bạch Tố Chân vì sao lại nhìn cậu như vậy?

Cậu đã làm cái gì kỳ lạ hay sao?.

Cậu làm...

Cậu cười cầm đao uy hiếp quan huyện.

Trong mắt Trầm Thanh không tự chủ chuyển động trái phải, nhăn nhăn lông mày ,việc này có gì kỳ lạ hay sao?.

Cuối cùng ánh mắt của Bạch Tố Chân cũng chuyển qua hướng quan huyện ,đang run rẩy ,mở miệng nói," Rút về quyết định lưu vong Hứa Tiên, được chứ?".

Trầm Thanh không thích hợp.

Giọng nói không thích hợp Trầm Thanh đêm nay quá mức hưng phấn... Hoặc là nói, từ lúc đi đường đến đây đều quá mức sống động.

Trầm Thanh từ ba trăm năm trước vẫn cùng y ở một chỗ ,nhưng ngoại trừ ở trước mặt y làm nũng, thời gian còn lại căn bản sẽ không lộ ra khuôn mặt tươi cười, gương mặt lạnh lùng mặc dù cậu có biến hóa cảm xúc lớn cũng không hiện ra ngoài mặt.

Nhưng đêm nay...

Ánh mắt Bạch Tố Chân tối ngấm, trong lòng vô thức bực mình, mà nương theo sự bực bội này mà đến còn có cảm giác vui vẻ không tên y tại vì thế cảm thấy vui vẻ, thậm chí lại nhẹ nhàng thở ra.

Bạch Tố Chân Cảm thấy đau đầu, trên mặt cũng không có ý cười ,nhìn quan huyện, ánh mắt cũng lạnh đi không ít.

"Các ngươi cùng hắn có quan hệ như thế nào ,dám..." Làm việc này. Bốn chữ cuối cùng còn chưa kịp nói khỏi miệng hắn, lập tức cảm thấy quanh thân trở lên lạnh lẽo, theo phản xạ mà nhấc mất nhìn lên ,chỉ thấy Trầm Thanh đứng bên cạnh Bạch Tố Chân hung hăng hìn chằm chằm hắn.

Ta cùng Hứa Tiên đoạt nam nhân [Edit]Where stories live. Discover now