Chương 64: Toái Ngọc Cung quả là khủng bố như kỳ vọng

1.5K 152 19
                                    

Không cần biết Tuyết Tiêu Tiêu rốt cuộc nhận ra như nào, nếu nàng nói người này là lão Tam che mặt của Lê Hoa sát thì chắc chắn không sai.

Từ lần trước từ biệt ở Vô Lượng sơn trang, người này vẫn có quyền cao chức trọng ở Lê Hoa sát, không ngờ bây giờ gặp lại, đối phương đã trở thành bộ dáng này.

Người trong giang hồ, nếu không thể lăn lộn tới vị trí cao nhất thì thực sự không còn đường để lui nữa. Đặc biệt là người trong tà đạo, muốn cầu được an hưởng tuổi già còn khó hơn lên trời.

Tạ Tụ thở khẽ ra một tiếng khó mà phát hiện được, sau đó mông lung nhìn Khúc Cửu Nhất một cái.

Thực ra, trong lòng hắn cũng có lo lắng ít nhiều.

Bây giờ, Khúc Cửu Nhất ở trên giang hồ, dẫu là quyền thế, danh vọng hay võ công hầu như đều đạt tới đỉnh cấp nhưng không ai có thể yên ổn kê cao gối mà ngủ ở trên vị trí tối cao như vậy, cho dù là ngôi cửu ngũ chí tôn cũng chẳng thể. Một khi Khúc Cửu Nhất có chút dấu hiệu nào về việc yếu đi, lúc này sẽ có đao kiếm phong sương bay từ bốn phương tám hướng tới tìm, đủ để bức điên một người!

Đây cũng là nguyên nhân mà trước đó Tạ Tụ kiên trì không muốn gia nhập bất cứ một môn phái nào.

Bởi vì dù là giang hồ hay triều đình, chỉ cần có một thế lực tương đối cố định, sẽ không thể tránh khỏi việc sinh ra tranh đấu và phân tranh mà những thứ ấy chẳng phải điều Tạ Tụ mong muốn.

Nhưng bây giờ hắn đã lựa chọn gia nhập Toái Ngọc Cung, có một số việc dù muốn trốn cũng chẳng trốn được.

"" Khúc Cửu Nhất đột nhiên quay đầu ngay lúc này, phảng phất như có thần giao cách cảm, ánh mắt nhìn Tạ Tụ tràn ngập sự kiên định, thật giống như là viên dạ minh châu mà Khúc Cửu Nhất lấy ra để soi sáng, tuy rằng nó chẳng sáng rạng ngời nhưng vĩnh viễn không tắt.

Khúc Cửu Nhất rốt cuộc là thông minh hay ngốc đây?

Ít nhất trong việc hiểu rõ con người này, có đôi khi, biểu hiện của y còn vượt cả mấy lão cáo già trăm tuổi, có đôi khi lại non nớt vô cùng.

Theo lý mà nói, hành vi cách thức của một người sẽ không tách rời với tuổi tác, trải nghiệm và xuất thân. Đây cũng là lý do mà người ta khen các hài tử xuất thân từ hào môn có "phong phạm của đại gia tộc", bởi vì thứ phong phạm ấy vốn dĩ là thứ họ nhìn từ nhỏ rồi học được, bày ra cũng chẳng khó.

Khúc Cửu Nhất rõ ràng bị nhốt ở Toái Ngọc Cung chưa từng ra ngoài nửa bước nhưng y lại thể hiện sự khôn khéo và tài trí vô cùng đáo để của mình. Y hiểu rõ những tranh chấp vụn vặt trong tình cảm nhi nữ nhưng lại có hơi trì độn trong góc nhìn về chuyện của bản thân.

Ngây thơ và già đời, đơn thuần và khôn khéo, các tính cách hoàn toàn trái ngược nhau lại dung hợp thành một rồi trở thành một Khúc Cửu Nhất độc nhất vô nhị, lại dễ khiến người ta không cách nào rời mắt được.

Tạ Tụ chỉ biết im lặng.

Hắn không biết bây giờ mình nên nói cái gì, cũng không biết nên phản ứng như nào? Đối với những tình cảm nào đó hắn tận lực trốn tránh mà trước kia cũng không rảnh bận tâm, hắn vốn chẳng có năng lực gì để đối diện với nó.

[DM] Là chưởng môn của môn phái toàn mỹ nhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ