Chương 570 - Chị gái này dám đánh đầu đại ma vương Bạch Liễu!

Start from the beginning
                                    

"Ơ, vẫn chưa phục à!" Mục Tứ Thành cũng đứng dậy, xắn tay áo chỉ vào mũi đối phương mắng: "Chẳng lẽ không phải? Tôi đá cậu ra khỏi trò chơi còn gì!"

Armand tức giận vặn lại: "Vớ vẩn! Rõ ràng tôi mới đá cậu ra khỏi trò chơi!"

"Tôi đá cậu ra khỏi trò chơi!"

"Tôi mới đúng!"

Thấy hai người cãi nhau đến nỗi sắp leo lên bàn đánh nhau tới nơi, Bạch Liễu cắn một miếng táo, nhẹ giọng gọi 【Mục Tứ Thành】, Georgia khoác ống tay áo đi ra khỏi bếp, nhìn Armand cảnh cáo 【Armand】 , hai cậu chàng tức giận lập tức cứng đờ người ra như trẻ con bị túm cổ áo.

Mục Tứ Thành hừ lạnh một tiếng, ôm ngực ngồi trở về.

Armand giận dỗi quay đầu, siết chặt nắm tay.

Hai người chiến tranh lạnh giằng co một hồi, Mục Tứ Thành thình lình mở miệng nói: "Tôi mới đá cậu ra ngoài."

"Tôi mới đúng ——" Armand nhanh chóng quay đầu lại, tức sùi bọt mép.

"Được rồi ——" Mộc Kha mỉm cười ra ý hòa giải, cậu cười tủm tỉm: "Nếu hai người không ai chịu thua ai, không bằng đấu lại lần nữa đi?"

Mục Tứ Thành vội vàng tiếp nhận: "Đấu cái gì!"

Armand có chút cảnh giác nhìn Mộc Kha, cậu luôn cảm thấy cái tên hay cười này có chút ác ý, vừa định cự tuyệt, liền nghe thấy Mục Tứ Thành khiêu khích nói: "Cái bạn hoàng tử gì gì đó ơi, không dám đấu với tôi à?"

Armand cảm thấy sợi dây trong đầu đứt phựt một tiếng.

"Mặc kệ đấu cái gì." Armand bình tĩnh nhìn qua, "Tôi sẽ chơi với cậu đến cùng."

"Ai thua." Mục Tứ Thành nhướng mày, hung ác nói thêm, "thì sẽ bị vẽ rùa lên mặt!"

"Chơi lớn vậy sao." Nụ cười trên mặt Mộc Kha càng lúc càng trở nên dịu dàng, "Vậy chúng ta chơi một chút trò chơi giao hữu bình thường thôi."

"Chơi đấm tay nhé? Luật chơi rất đơn giản, đó là một trong hai bên để tay lên trên, người kia đặt dưới, người bên dưới đưa tay ra đánh vào tay bên trên, sau khi đánh xong thì thay phiên nhau, hoàn toàn dựa vào phản ứng. "

Mục Tứ Thành trả lời dứt khoát: "Chơi!"

Armand cảm giác được có cái gì không đúng, nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi nói: "Bắt đầu đi!"

Nửa giờ sau.

Lúc Lục Dịch Trạm mang găng tay bông cầm nồi đi ra, anh bị Mục Tứ Thành và Armand làm cho giật mình: "Hai người làm gì vậy!"

Mục Tứ Thành cùng Armand quay mặt đi chỗ khác, hai người hậm hực nhìn nhau, không ai nói chuyện.

Georgia nhìn mặt Armand chi chít cả đống rùa nhỏ, hít sâu một hơi: "Armand, em có chút lễ nghi hoàng tử nào không vậy?"

"Cứ để bọn họ chơi đi." Bạch Liễu không thèm để ý, hắn đang cúi đầu cắt móng tay cho Hắc Đào, nghe vậy ngẩng đầu cười nói: "Chơi trò chơi với bạn bè thì đừng để tâm đến lễ nghi làm gì."

Armand và Mục Tứ Thành cùng sững người lại.

Mục Tứ Thành không vui lẩm bẩm: "Ai là bạn của cậu ta..."

[ HOÀN - Quyển 2 ] Ta phong thần trong trò chơi kinh dị - Hồ Ngư Lạt TiêuWhere stories live. Discover now