"Giờ thì chúng ta sẽ lần lượt mời từng bạn lên đây, để giải thích bức vẽ của mình nha."

"Vâng ạ!!"

Tiếng đồng thanh có phần háo hức được phát ra từ những đứa trẻ đang ngồi phía dưới, đôi mắt thì như đang thể hiện sự mong chờ để đến lượt của mình.

Alice cũng vậy, cô bé rất muốn nhanh nhanh để đến lượt của mình với khuôn mặt đang tươi cười kia.

Sau vài chục phút, qua rất nhiều lần những người bạn học của Alice đi lên và xuống trên chỗ bục giảng kia không ngừng. Bây giờ đã đến lượt thuyết trình của cô bé tóc hai bím, Rinko.

"Tới lượt bạn Rinko lên đây nào!"

Hôm nay cô nàng mặc cho mình một chiếc váy xòe liền người có hơi hở lưng màu đỏ, ở đằng sau ngay hông còn có thêm chiếc nơ cùng màu làm phụ kiện, rất chi là thích hợp cho dáng người trẻ con và năng động tầm tuổi.

Khi nghe cô giáo gọi tên mình, cô bé liền đứng dậy nhanh chóng và di chuyển thân thể nhỏ bé kia như một con sóc, mà đã có mặt ngay tại bục giảng và bắt đầu bài thuyết trình của mình.

Cầm trên tay một cái thước nhỏ được người cô giáo viên đưa cho, Chiko liền chỉ tay vào bức tranh đang ở trên bản của mình.

"Đây là bức tranh của Chiko, như mọi người đã thấy, đây là mẹ của mình..."

Cô bé dần đưa cây thước và chỉ vào hình người mẹ kia, tuy cũng là một bức vẽ dạng người que bình thường như bao thứ khác, nhưng nó có hơi khác biệt ở chỗ là...

Bức tranh của Chiko chẳng được tô màu sắc một tí nào cả!!. Trừ mỗi một con người que nhỏ nhất là được tô màu đàng hoàng, mà cũng có hơi lem luốt quá đà.

Về lý do thì mẹ Chiko về trễ, tận quá nữa đêm thì người phụ nữ đó mới lết xác được về đến nhà sau biết bao công việc, mà người cấp trên đã giao cho cô ngày hôm đó.

"Còn đây là chị của mình."

Chiếc thước kẻ từ từ di chuyển đến chỗ người que có quả tóc thì xù xì, cùng với đôi mắt lếch xệch kia.

Chẳng nói đâu xa, Chiko khi nghe cô em gái mình nói rằng ngày mai phải nộp bản vẽ cho cô giáo, thì liền nhớ đến việc ở quán ăn hàn quốc đêm nay mà liền trả đũa bằng cách.

Không giúp cô bé vẽ luôn!! Thế mới hay...

"Và cuối cùng đây chính là mình, Rinko xinh đẹp tài năng của mọi người á."

Vậy là nguyên suốt đêm qua, một mình cô gái nhỏ bé đó đã tự thân hì hục tạo ra thứ ở trên bảng ngay bây giờ.

Như đã biết, trong bức tranh đó thì cũng chỉ có mỗi con người hình que nhỏ bé nhất được tô màu đầy đủ. Tuy nét vẽ và cách phối màu có hơi vụng về thật nhưng nhìn tổng thể thì cũng không tệ cho lắm.

"Em có thể giải thích cho cô biết, tại sao Rinko lại chỉ vẽ có ba người thôi vậy??

Người giáo viên đứng cạnh khi thấy cô bé vừa giới thiệu xong, thì liền hỏi.

"Dạ bởi vì bố là một người hay lăng nhăng và đánh mẹ, cho nên Rinko mới không vẽ ông ấy ạ."

Ngay lập tức cô bé trả lời lại ngay với một khuôn mặt bình thản mà không có chút e dè nào cả, khi kể về gia đình của mình.

Cậu có muốn làm mẹ của con gái tôi không?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ