CHƯƠNG 93: TÌM ĐƯỢC THU THIÊN

1.7K 132 6
                                    

CHƯƠNG 93: TÌM ĐƯỢC THU THIÊN

Ở thành Giang Hoài săn giết được ba ngày, đoàn người Âu Dương Húc tổng cộng săn giết được 758 tang thi sơ cấp, đạt được 37900 tích phân, giết được 48 tang thi cấp 1 được 4800 tích phân và 48 viên tinh hạch.

Thêm vào tích phân trước đó thì hiện tại Âu Dương Húc có 48700 tích phân, đây là số tích phân cao nhất từ trước đến nay mà Âu Dương Húc đạt được, cậu nhìn con số này mà trong lòng đắc ý vô cùng.

Tới ngày thứ 4, không chờ mọi người đi vào trong căn cứ thì ông Trịnh đã ra đón.

"Thế nào, tôi nhờ ông tìm người, đã tìm được rồi à?" Âu Dương Húc thấy ông Trịnh đến liền đoán được tám phần là có tin tức của Thu Thiên!

"Vâng, đã tìm được người rồi nhưng cô bé không muốn đến đây còn nói tôi đã tìm sai người, cô bé nói cô không có anh họ." Ông Trịnh nói tới đây cũng thấy có chút kỳ lạ, ngài đã nói mình là anh họ của đối phương nhưng đối phương lại nói cô ta không có anh họ, sao lại thế được?

"À, em họ của tôi quá thông minh, nếu con bé không thấy chính bản thân tôi thì sẽ không nhận thân lung tung đâu." Âu Dương Húc mỉm cười.

Thu Thiên đương nhiên không có anh họ gì bởi vì cô bé là người Long Thành, người nhà của cô đều đã chết ở Long Thành rồi.

"À, thì ra là vậy!" Ông Trịnh gật đầu.

"Đi thôi, mang chúng tôi đi tìm con bé!" Âu Dương Húc kêu ông dẫn đường.

"Được được được." Ông Trịnh gật gật đầu rồi mang theo Âu Dương Húc và Ngô Hạo Thiên rời đi.

Đi theo ông Trịnh vào căn cứ rẽ trái rẽ phải đánh cong vài vòng rốt cuộc cũng tới một lều trại nằm trong một góc.

"Thu Thiên!" Âu Dương Húc nhẹ gọi.

"Anh là ai?" Trong lều là một cô bé tóc màu đỏ đang bọc một cái chăn ngăm đen trên người, hai mắt bịt kín, cô dò đầu từ trong chăn ra hỏi.

"À, Thu Thiên, đây là người anh họ mà tôi đã nói với cô đấy!" Ông Trịnh vội vàng đáp lời.

"Lại là ông à, không phải tôi đã nói với ông rồi sao? Tôi không có anh họ, người nhà tôi đã chết ở Long Thành hết rồi." Thu Thiên có chút bất đắc dĩ nói.

Ngày hôm qua ông này chạy tới đây nói với cô là có anh họ cô tìm cô nên muốn cô đi với ông ta nhận người nhưng cô không chịu đi, kết quả ông này lại trực tiếp đưa người đến đây luôn.

"Ngài xem, việc này..." Ông Trịnh nghiêng đầu qua nhìn về phía Âu Dương Húc và Ngô Hạo Thiên.

"Không sai chính là con bé, vất vả cho ông Trịnh rồi, ông về trước đi đã!" Âu Dương Húc lấy ra hai gói thuốc lá đứa cho ông Trịnh.

"Cám ơn cậu, cám ơn cậu." Ông Trịnh liên tục nói cám ơn rồi xoay người đi khỏi.

"Thu Thiên!" Âu Dương Húc bước tới bên người cô bé, cậu nhẹ gọi.

"Anh này, tôi nghĩ là anh đã nhận sai người rồi, tôi thật sự không có anh họ." Thu Thiên cạn lời.

Lạ thật, sao người này lại cứ nhận cô là em họ chứ? Chẳng lẽ em họ của anh ta cũng tên là Thu Thiên? Hay là cô với em họ của anh ta nhìn rất giống nhau chăng?

[ĐAM MỸ][EDIT] MẠT THẾ CHI NGHỊCH TẬP PHÁO HÔIDonde viven las historias. Descúbrelo ahora