Chương 49: Nhìn ta lần nữa

20.9K 2.3K 173
                                    

Phượng Bắc Hà nói: "Hắn muốn phá hủy chiếc lông vàng linh văn!"

"Không đâu." Kim Ô trầm giọng đáp, "Nhất định hắn biết linh văn trung gian để khởi động trận pháp là chiếc lông vàng Phượng Hoàng, nếu phá hủy nó thì hắn cũng sẽ bị liên luỵ."

Trận pháp phản phệ cực kỳ thống khổ, dù Phượng Ương có muốn chết cũng sẽ không cố ý hành hạ mình.

Chỉ vì một tên Phượng Bắc Hà thật sự không đáng.

Nhưng một chớp mắt tiếp theo.

Pháo hoa rực rỡ nổ tung.

Trước đó mỗi lần Phù Ngọc Thu bị tiên tôn dọa đem bắn pháo hoa trong lòng tràn đầy lo sợ nên không rảnh thưởng thức pháo hoa óng ánh xinh đẹp kia.

Nhưng lần này được Phượng Ương ôm vào ngực thả pháo hoa rực rỡ, Phù Ngọc Thu chẳng những không bài xích mà còn thấy pháo hoa rất đẹp, sau đó lại trách Phượng Hoàng phá của, lông vũ đẹp như vậy mà nói bỏ là bỏ.

Thả hết pháo hoa, đoạn lông vũ cuối cùng trên tay Phù Ngọc Thu hóa thành tro tàn mà chẳng mảy may làm y bị thương.

Xem xong Phù Ngọc Thu quay sang trừng Phượng Hoàng một cái: "Phá của."

Biết y thích xem, khuôn mặt tái nhợt của Phượng Ương mỉm cười.

Đúng lúc này khán đài vang lên tiếng xì xào kinh ngạc.

Phù Ngọc Thu vội vàng nhìn lại, lập tức trông thấy Phượng Bắc Hà mới lúc nãy còn cực kỳ lợi hại mà giờ ôm ngực phun ra từng ngụm máu, muốn dừng cũng không được.

Đối diện là Phượng Tuyết Sinh cầm trường kiếm, mặt mũi tràn đầy bối rối.

"Ơ?" Phượng Tuyết Sinh mờ mịt nghĩ, "Mình, mình đã ra tay đâu."

Mắt Phượng Bắc Hà trợn trừng như sắp nứt, nghiến chặt răng nói: "Hắn làm thật......"

Nhất thời Kim Ô cũng choáng váng.

Phượng Hoàng phá hủy chiếc lông vàng linh văn rốt cuộc có mưu đồ gì?

Một Phượng Bắc Hà mà thôi, chỉ cần hắn muốn thì búng tay là có thể hủy đi thần hồn, vĩnh viễn không vào luân hồi.

Sao phải dùng cách giết địch một ngàn tự tổn tám trăm này chứ?

Bên tai đột nhiên vang lên tiếng xé gió, Phượng Bắc Hà đang liên tục nôn ra máu tươi ngẩng phắt lên.

Trường kiếm như mang theo lửa của Phượng Tuyết Sinh đã lao vút tới.

Chỉ cần có mắt đều nhìn ra được lúc nãy Phượng Bắc Hà thật sự muốn đẩy hắn vào chỗ chết, ánh mắt Phượng Tuyết Sinh lạnh lẽo, không còn muốn nằm ngửa như ban đầu nữa.

Tuy bị trọng thương nhưng Phượng Bắc Hà vẫn phản ứng cực nhanh, phi thân lui lại mấy bước rồi tung ra linh lực cản đòn của Phượng Tuyết Sinh.

"Sợ gì chứ?" Kim Ô lạnh lùng nói, "Đã ngửa bài với Phượng Hoàng thì dứt khoát làm tới luôn đi. "Khô Vinh" nằm trong tim Khổng Tước, giết hắn Phượng Hoàng cũng không sống nổi đâu."

Phượng Bắc Hà lại sặc ra một ngụm máu, bộ dạng chật vật hiếm thấy.

Nhưng Phượng Tuyết Sinh cứ như mang trong mình dòng máu Phượng Hoàng, chiêu nào cũng nhắm vào chỗ hiểm của hắn.

[Hoàn][ĐM] Trùng sinh thành bé chíp trong tay tiên tônWhere stories live. Discover now