Chap 9

1.3K 117 4
                                    

Bữa ăn hôm ấy bà Kim và Taehyung đã chuẩn bị rất nhiều món vì hôm nay là ngày cuối hai ông bà ở đây, ngày mai họ sẽ trở về ngôi nhà ở vùng ngoại ô. Ngoài ra hôm nay còn xuất hiện thêm cả Jaemin vì bố mẹ cậu hay đi công tác, nhà Jungkook lại ở ngay gần nên Jaemin cũng thường xuyên sang đây 'ăn trực'.

Mọi người ăn uống cười nói vui vẻ, mỗi người một câu khiến bàn ăn trở nên rôm rả hơn bao giờ hết cho đến khi...

"À mà Jungkookie của chúng ta hôm nay đi hẹn hò như nào? Vui chứ?" – Jaemin vừa nói vừa cợt nhả huých vai Jungkook.

"Hả?" – Em đang trò chuyện vui vẻ chợt mặt mũi trở nên méo xệch. Thằng nhóc Jaemin thế mà dám nhắc đến chuyện đó trên bàn ăn khiến em vô cùng bối rối.

Chết rồi, sao lại nói là hẹn hò chứ? Vừa nãy em bảo với chú là mình đi chơi với bạn mà. Toi rồi!

Trong đầu không ngừng chửi rủa cái tên bạn thân khốn nạn kia, mắt thì len lén liếc sáng phía Kim Taehyung đang ngồi đối diện. Thú thật trong lòng em không khỏi có chút mong chờ xem phản ứng của hắn như thế nào, cơ mà... mặt Taehyung cư nhiên lại chẳng có chút biểu cảm gì, hơn nữa còn thản nhiên ăn uống.

"Sao? Kookie nhà ta hôm nay đã đi hẹn hò sao?" – Bà Kim bất ngờ.

"Bảo sao hôm nay thấy thằng bé về muộn hơn mọi ngày" – Ông Kim cũng được dịp hùa theo.

Ba người bàn luận sôi nổi nhưng lại bỏ quên hai nhân vật đã im lặng từ nãy đến giờ, cả Taehyung và em dường như chẳng mấy hứng thú với chủ đề này, đặc biệt là Jungkook, em chỉ ngồi yên ăn uống như người được nhắc đến trong cuộc trò chuyện kia không phải là mình.

"Taehyung, sao con không nói gì vậy?"

"Dạ? À Jungkook cũng lớn rồi, hẹn hò là điều dễ hiểu thôi mà. Mọi người ăn tiếp đi, hôm nay con còn một số tài liệu chưa duyệt xong, con xin phép lên phòng trước."

Hắn nói mà mắt chẳng nhìn em lấy một cái, vơ vội ít cơm trong bát rồi đứng dậy đi lên tầng. Jungkook thấy chú đứng lên cũng chẳng còn hứng ăn uống nữa liền buông bát theo.

'Chú ấy không nhìn mình...'
'Chú cũng chẳng quan tâm đến việc mình hẹn hò...'
'Thậm chí còn gọi mình là Jungkook thay vì Kookoo hay Kookie nữa...'

"Này Jungkookie, cậu sao vậy? Sao không ăn nữa?"

"Mình no rồi, con xin phép lên phòng trước, ông bà ăn tiếp đi ạ."

Ở đây ai cũng thấy rõ nét mặt em dần trở nên ủ rũ, nhưng ngoài Jaemin ra thì chẳng ai biết lí do vì sao.

"Ông bà ăn đi ạ, con lên phòng xem Jungkookie như nào."

Nói rồi cậu vui vẻ chạy lên gõ cửa phòng em, nhìn thằng bạn thân bày ra vẻ mặt như chiếc bánh quy bị ỉu liền bật cười.

"Sao nào? Sao cậu không trả lời câu hỏi của mình lúc đó?"

"Thằng nhóc xấu tính, cậu biết rõ mình... mình với chú Taehyung mà còn hỏi câu như vậy nữa."

"Mình đang giúp cậu đó nhóc con" – Jaemin nói xong gõ vào đầu em một cái rõ mạnh.

"A đau! Giúp cái gì chứ?"

| 𝐭𝐚𝐞𝐤𝐨𝐨𝐤 | 𝐟𝐞𝐥𝐢𝐜𝐢𝐝𝐚𝐝•Where stories live. Discover now